Ngày 23 tháng Chạp hằng năm luôn là dịp đặc biệt trong gia đình em. Đây không chỉ là ngày tiễn Ông Công Ông Táo về trời mà còn là lúc mọi người cùng nhau chuẩn bị, chia sẻ những khoảnh khắc ấm áp bên nhau. Năm nào cũng vậy, dù bận rộn đến đâu, cả nhà em luôn háo hức đón ngày này với tất cả lòng thành kính.
Buổi sáng ngày 23, mẹ em dậy thật sớm, đi chợ mua những món đồ cần thiết cho lễ cúng. Mẹ chọn những trái cây tươi nhất, một bó hoa cúc vàng rực rỡ, và đặc biệt là ba con cá chép còn sống, bơi lội trong chậu nước. Ở nhà, bố em bắt đầu lau dọn bàn thờ, thay nước trong lọ hoa và chuẩn bị vàng mã.

Đến trưa, mọi thứ đã sẵn sàng. Mâm cỗ được mẹ bày biện rất đầy đủ với xôi gấc, gà luộc, nem rán, và một đĩa chè trôi nước. Em giúp bố thắp hương và đọc bài khấn. Trong lúc ấy, mẹ dặn rằng: “Đây không chỉ là tiễn Táo Quân về trời mà còn là lúc mình bày tỏ lòng biết ơn.” Sau khi lễ xong, em cùng bố mang cá chép ra sông để phóng sinh. Lúc thả cá, em cảm nhận rõ sự nhẹ nhõm và hy vọng, như thể mọi điều không may mắn của năm cũ đã trôi đi theo dòng nước.
Lễ tiễn Ông Công Ông Táo không chỉ là một nét đẹp văn hóa mà còn dạy em về sự biết ơn và hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Đó là dịp để gia đình quây quần bên nhau, cùng hướng tới những điều tốt lành và bình an trong cuộc sống.

Ông Công và Ông Táo là ai?
Theo tín ngưỡng dân gian, Ông Công là vị thần cai quản đất đai, giữ cho nhà cửa yên ấm. Còn Ông Táo, hay còn gọi là Táo Quân, bao gồm ba vị thần: hai Táo ông và một Táo bà, chịu trách nhiệm coi sóc bếp núc. Hằng năm, vào ngày 23 tháng Chạp, các Táo Quân cưỡi cá chép lên thiên đình, báo cáo với Ngọc Hoàng những việc tốt xấu trong gia đình suốt một năm. Việc cúng Ông Công Ông Táo không chỉ để tiễn các ngài về trời mà còn thể hiện sự biết ơn và mong muốn một năm mới nhiều điều tốt đẹp hơn.