tiếng ồn lúc nửa đêm

trong một ngôi nhà nhỏ ở bìa rừng có một dòng họ lớn ở đó và họ cứ ở căn nhà đó luân phiên từ đời naỳ sang đời khác. Một hôm bão khá to, từng tiếng gió xào xạc trong khu rừng ấy, trong phòng ngủ của cô con gái cả bị tung cửa sổ ( ý là cái của bị gió bật tung mở ra lun á ) cô hoảng hồn tỉnh dậy rồi cũng bình thản ngủ tiếp vì chuyện này đã thường xuyên xảy ra rồi. Sáng hôm sau, người đứng đầu ( ý là người già nhất ) hỏi từng thành viên xem có ai nghe tiếng gì đó sột soạt ngoài cửa sổ không? chẳng ai nghe thấy cả! Bỗng cô gái cả đó giật mình trả lời:

-" có phải tiếng lục lọi gì đó không ạ?"

người bà gật đầu:

-"không, tiếng mài dao kìa!"

từng người nhìn nhau hoảng sợ, bồng cô con gái út lẳng lặng bước lên phòng, một người khác sau khi thấy em mình lên liền quay đầu hỏi mọi người xung quanh:

-"Sao bé út lại cười vậy ạ?"

[...]

có lẽ là nó ư?...