"Tôi thương con vịt trời xấu số, thương luôn con Nhạn, con nhỏ ngồi bó gối dưới đất, lặng như một chiếc bóng. Nó không khóc, nhưng đôi mắt ầng ậc nước. Tôi nghĩ nước mắt đó không phải để khóc con vịt, mà là khóc cho chính nó, cho những giấc mơ của nó vừa bị ba tôi nhẫn tâm giẫm nát."

Các phương ngữ Nam Bộ được sử dụng:

  1. “Con nhỏ” → Cách gọi thân thuộc ở Nam Bộ để chỉ bé gái hoặc người con gái nhỏ tuổi.
  2. “Ầng ậc nước” → Chỉ trạng thái nước mắt lưng tròng, sắp trào ra nhưng chưa rơi xuống. Đây là một cách diễn đạt hình ảnh rất đặc trưng của người Nam Bộ.
  3. “Ba tôi” → Cách xưng hô phổ biến của người miền Nam khi nói về cha mình (thay vì “bố”, “tía” như các vùng miền khác).

Tác dụng của phương ngữ Nam Bộ:

  • Tạo màu sắc địa phương: Phương ngữ giúp khắc họa không gian miền Tây Nam Bộ một cách chân thực, tạo nên sự khác biệt so với các vùng miền khác.
  • Thể hiện tính cách nhân vật: Cách dùng từ giản dị, gần gũi phản ánh tâm hồn chất phác, mộc mạc của nhân vật.
  • Tăng tính biểu cảm: Những từ ngữ như “ầng ậc nước” khiến câu văn giàu hình ảnh, thể hiện rõ sự đau đớn nhưng kìm nén của nhân vật.

=> Nhờ vào cách sử dụng phương ngữ tinh tế này, Nguyễn Ngọc Tư đã mang đến một giọng văn chân thật, đậm chất Nam Bộ, khiến câu chuyện trở nên sống động và giàu cảm xúc hơn.