Đỗ Chí Công

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đỗ Chí Công
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Sau khi cha mẹ qua đời sớm, tôi và anh trai sống cùng nhau và làm việc chăm chỉ để kiếm đủ sống. Tuy nhiên, sau khi anh trai lấy vợ, anh ta trở nên lười biếng, một ngày, anh trai gọi tôi đến và quyết định chia tài sản của gia đình. Tôi được nhận một căn nhà nhỏ trước cửa có một cây khế xanh tươi. Vợ chồng tôi chăm sóc cây khế và hái trái khế để bán, nhưng một con chim lớn liên tục đến để ăn trái khế. Sau khi được hỏi vì sao ăn nhiều như vậy, chim trả lời rằng nếu ăn một trái khế, sẽ trả lại một cục vàng. Vợ chồng tôi tin vào lời của chim và được chim đưa đến một hang đá chứa đầy vàng và kim cương. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi đã khá giả hơn. Khi anh trai tới thăm, tôi kể cho anh nghe câu chuyện và anh quyết định đổi tài sản với tôi để có được cây khế. Phận làm em, tôi cũng đành đồng ý với lời đề nghị của anh. Sau này, tôi mới được nghe dân làng kể về vợ chồng anh trai tôi. Họ sống trong một túp lều và hàng ngày chỉ chờ đợi chim đến ăn khế. Một buổi sáng nọ, khi luồng gió mạnh thổi và cây khế rung lên, họ biết rằng chim thần đã lại đến ăn khế như lần trước. Họ vội tru tréo lên:

- Cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?

Chim thần cũng đáp lại: 

- Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!

Vợ chồng anh trai tôi vốn tính tham lam, đã cùng nhau làm một chiếc túi to gấp ba lần, như một cái tay nải lớn. Sáng hôm sau, chim thần đã đưa anh tôi đến một hòn đảo. Vì lòng tham, anh tôi đã lấy đầy tay nải vàng. Trên đường về, anh tôi gặp gió mạnh, lại do tay nải quá nặng nên chim thần đã rơi xuống biển. Anh tôi cũng bị cuốn theo cùng với tay nải vàng và châu báu đầy người, nhưng may mắn được người đi đánh cá cứu giúp. Khi trở về, anh tôi hối hận vô cùng vì thói tham lam của mình.


Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân. Vì chăm chỉ làm lụng nên bố mẹ tội cũng có bát ăn bát để, hi vọng sau này cho anh em tôi làm vốn sinh nhai. Nhưng rồi cha mẹ tôi mất đột ngột. Anh trai tôi đã không làm như lời cha mẹ dặn trước lúc lâm chung là chia đều tài sản cho hai anh em mà chiếm hết gia tài, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và cây khế còi cọc ở góc vườn.

Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì. Hằng ngày, tôi phải mò cua bắt ốc, cày thuê, cuốc mướn để sống. Cây khế trở thành tài sản quý giá nhất và là người bạn thân thiết của tôi. Tôi chăm sóc nó chu đáo, tận tình như người bạn. Vì vậy mà cây khế lớn rất nhanh và chẳng bao lâu đã ra hoa kết quả. Đến mùa khế chín, những chùm khế chín vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa khế bội thu. Không thể nào nói hết được niềm hạnh phúc của mọi người trong gia đình tôi. Tôi đã đan những chiếc sọt để ngày mai đem khế ra chợ đổi lấy gạo. Sáng hôm đó, khi vừa thức dậy, tôi đã nhìn thấy trên cây khế có một con chim to với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây và nói: “Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?”. Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời: “Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi và đựng”. Nói rồi chim bay đi. Tôi không tin lắm vào chuyện lạ lùng đó nhưng vẫn bảo vợ may cho mình một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào những gì hiện ra trước mắt. Cả hòn đảo toàn vàng bạc châu báu chất đống. Cả hòn đảo ánh lên màu vàng làm tôi bị lóa mắt. Không hề có một bóng người. Tôi cảm thấy lo sợ, cứ đứng yên một chỗ. Nhưng rồi chim vỗ cánh và giục giã: “Anh hãy lấy vàng bạc, châu báu vào túi, rồi tôi đưa về.” Lúc đó tôi mới dám nhặt vàng cho vào đầy túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về đất liền.

Từ đó, gia đình tôi không còn phải ăn đói mặc rách nữa. Tôi dựng một căn nhà khang trang ngay trong khu vườn, nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế.

Có cách nào vậy bạn