Giới thiệu về bản thân



































3:3 = 1 3:9 =? 3:5 =?
3:7=?
hi
hi
my name is
= 1160
2 . 3 ^2 - 50 :5 ^ 2
= 2 . 6 - 50 : 25
= 12 - 2
=10
136. 8 - 36.2^3
= 136 . 8 - 36 . 8
= 1088 - 288
= 800
84:4+3^9:3^7+5^0
=84 : 4 + 3^9: 3^7 + 1
= 84:4 + 3^9-^7+1 ( số 9 và 7 đểu là mũ của số 3 nhé)
= 84:4 + 3^2+1
= 84:4+ 9 +1
= 41 +9+1
=50+1
= 51
5.3^3+7^11: 7^9-12^0
= 5 .3^3+7^11: 7^9-1
= 5.3^3+ 7^11- ^ 9 - 1 ( số 11 và 9 đều là mũ của số 11)
= 5.3^3+ 7 ^2 - 1
= 5 . 27 + 49 - 1
= 135 + 48
= 183.
Kỉ niệm của em với thầy cô giáo
Trong cuộc đời mỗi người, thầy cô luôn là những người đã để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong quãng đời học trò. Em cũng vậy, suốt những năm tháng cắp sách đến trường, có biết bao kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô, nhưng sâu sắc nhất trong em vẫn là kỉ niệm với cô Lan – cô giáo chủ nhiệm lớp 6 của em.
Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường cấp hai, em còn là một cô bé nhút nhát, sợ sệt và bỡ ngỡ với môi trường mới. Em nhớ hôm ấy, cô Lan bước vào lớp với nụ cười hiền hậu, ánh mắt dịu dàng và giọng nói ấm áp. Cô giới thiệu bản thân và bắt đầu gọi tên từng bạn. Khi nghe cô gọi đến tên mình, em vội vàng đứng dậy mà run run, nói không nên lời. Cô nhìn em, khẽ mỉm cười và nói: “Em cứ thoải mái nhé, ở đây chúng ta là một gia đình.” Câu nói giản dị ấy khiến em cảm thấy ấm lòng, như được tiếp thêm tự tin để bắt đầu hành trình mới.
Thời gian trôi đi, cô Lan không chỉ dạy chúng em kiến thức mà còn dạy cách làm người. Cô rất nghiêm khắc nhưng cũng vô cùng tình cảm. Em nhớ có lần em làm bài kiểm tra Toán không tốt, chỉ được 5 điểm. Em buồn lắm, sợ cô sẽ mắng. Nhưng trái với suy nghĩ của em, cô nhẹ nhàng gọi em ở lại sau giờ học, chỉ cho em từng lỗi sai, giảng lại những phần em chưa hiểu. Cô nói: “Điểm số không quan trọng bằng việc con biết mình cần cố gắng ở đâu.” Lời nói ấy khiến em xúc động và từ đó em càng quyết tâm học tập hơn.
Cô Lan còn là người luôn quan tâm đến học sinh bằng cả tấm lòng. Vào những ngày trời lạnh, cô thường dặn chúng em mặc ấm, ăn sáng đầy đủ trước khi đến lớp. Khi có bạn ốm, cô đến tận nhà thăm hỏi, mang theo chút quà nhỏ. Mỗi hành động của cô đều thể hiện một tình yêu thương thầm lặng mà sâu sắc.
Giờ đây, khi đã lên lớp 9, em vẫn nhớ mãi hình ảnh cô Lan với tà áo dài trắng, dáng người thanh thoát và nụ cười hiền hậu. Mỗi lần có dịp quay lại trường cũ, em đều ghé thăm cô. Dù đã nhiều năm trôi qua, cô vẫn nhớ tên từng học sinh, vẫn hỏi han, dặn dò như ngày nào.
Kỉ niệm với cô Lan luôn là một phần đẹp đẽ trong tuổi học trò của em. Nhờ có cô, em hiểu rằng tình yêu thương và sự tận tâm của người thầy, người cô có thể thay đổi và nâng đỡ học sinh trên con đường trưởng thành. Em luôn biết ơn và tự nhủ sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ tấm lòng của cô – người đã gieo vào em hạt giống của niềm tin và hi vọng.
#chatgpt.com
tk nhé
không nhé vì nó ..... chứa nhiều điều bí ẩn:))
hc lớp 8 khó nhất h sao mà
con gà đang gáy ò ó o