Giới thiệu về bản thân
câu 1: bài làm
Truyện ngắn Sao sáng lấp lánh của Nguyễn Thị Ấm để lại ấn tượng sâu sắc không chỉ bởi nội dung cảm động mà còn bởi những nét đặc sắc về nghệ thuật. Trước hết, nghệ thuật xây dựng tình huống truyện rất độc đáo: nhân vật Minh kể về một mối tình đẹp như thật, nhưng đến giây phút cuối cùng mới thổ lộ rằng đó chỉ là câu chuyện tưởng tượng. Tình huống bất ngờ ấy tạo nên sự lắng đọng, xót xa trong lòng người đọc, đồng thời làm nổi bật nỗi cô đơn và khát khao yêu thương của người lính trẻ. Bên cạnh đó, nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật cũng rất tinh tế. Những suy nghĩ, cảm xúc của Minh hiện lên chân thật, vừa hồn nhiên, trong sáng lại vừa buồn bã, day dứt. Ngôn ngữ truyện giản dị, giàu chất thơ, những hình ảnh như “vì sao lấp lánh”, “đôi mắt sáng” mang ý nghĩa biểu tượng, góp phần làm cho câu chuyện trở nên sâu sắc và ám ảnh hơn. Tất cả đã tạo nên giá trị nghệ thuật đặc biệt cho tác phẩm.
câu 2: bài làm
Trong cuộc sống, con người không chỉ cần điểm tựa vật chất mà còn rất cần một điểm tựa tinh thần vững chắc để có thể vượt qua những khó khăn, thử thách. Điểm tựa tinh thần là những niềm tin, tình yêu thương, ước mơ, lí tưởng sống hay những con người luôn bên cạnh, động viên và tiếp sức cho ta. Nó có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với mỗi chúng ta, đặc biệt là trong những thời điểm khó khăn, bế tắc nhất của cuộc đời.
Trước hết, điểm tựa tinh thần giúp con người có thêm sức mạnh để vượt qua nghịch cảnh. Khi ta mệt mỏi, thất vọng hay tưởng như không thể bước tiếp, chỉ một lời động viên chân thành từ người thân, một niềm tin nhỏ bé vào tương lai cũng đủ để thắp sáng hi vọng. Có những người vượt qua bệnh tật hiểm nghèo nhờ tình yêu của gia đình. Có những học sinh vươn lên học tốt nhờ lời dặn dò, khích lệ của thầy cô. Và cũng có người tìm thấy động lực sống từ chính ước mơ của bản thân. Những điều tưởng như vô hình ấy lại có sức mạnh lớn lao hơn bất cứ vật chất nào, bởi nó nuôi dưỡng tinh thần con người từ sâu bên trong.
Không chỉ vậy, điểm tựa tinh thần còn giúp con người sống có ý nghĩa và mục tiêu hơn. Khi có một lí tưởng, một ước mơ hay một người để yêu thương, chúng ta sẽ biết mình đang sống vì điều gì. Cuộc sống lúc đó không còn trôi qua vô ích mà trở nên đáng trân trọng từng ngày. Một người học sinh có ước mơ vào đại học sẽ chăm chỉ hơn. Một người con yêu thương gia đình sẽ cố gắng làm việc tốt hơn để báo đáp cha mẹ. Chính điểm tựa tinh thần đã định hướng hành động, giúp ta sống có trách nhiệm với bản thân và với những người xung quanh.
Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng tìm được cho mình một điểm tựa tinh thần vững chắc. Có những người vì thiếu thốn tình cảm, mất niềm tin hoặc gặp quá nhiều tổn thương mà dần trở nên khép kín, tuyệt vọng. Điều đó nhắc nhở mỗi chúng ta phải học cách trân trọng tình yêu thương, biết mở lòng và giữ vững niềm tin vào cuộc sống. Hãy biết tìm cho mình một điểm tựa lành mạnh, tích cực như gia đình, bạn bè, thầy cô, hay chính những ước mơ tốt đẹp của bản thân. Đồng thời, mỗi người cũng nên trở thành điểm tựa tinh thần cho người khác bằng sự quan tâm, sẻ chia và thấu hiểu.
câu 1:
thể loại truyện ngắn
câu 2:
Dấu ba chấm trong câu văn:
“… những người lính chúng tôi cứ nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời… mà không sao ngủ được”
—có tác dụng:
- Gợi sự kéo dài của thời gian, sự lắng đọng của cảm xúc.
- Thể hiện tâm trạng bâng khuâng, mơ mộng, xao xuyến của những người lính trẻ giữa chiến tranh ác liệt
- Tạo dư vang, làm cho hình ảnh những vì sao trở nên lung linh, ám ảnh và đầy cảm xúc hơn.
câu 3:
Tình huống truyện mang tính bất ngờ, éo le và xúc động sâu sắc. Minh kể cho đồng đội nghe về một mối tình đẹp, lãng mạn, khiến mọi người tin rằng cậu có một tình yêu thật sự. Nhưng đến giây phút cận kề cái chết, Minh tiết lộ đó chỉ là câu chuyện tưởng tượng vì quá cô đơn, mồ côi, khát khao yêu thương. Chính chi tiết này làm cho câu chuyện trở nên xót xa, ám ảnh và giàu giá trị nhân văn.
câu4:
Nhan đề “Sao sáng lấp lánh” gợi ra vẻ đẹp trong trẻo, lung linh của đôi mắt Hạnh, của ước mơ tình yêu trong tâm hồn người lính trẻ. Đồng thời, nó cũng là biểu tượng cho những tâm hồn đẹp giữa chiến tranh, cho khát vọng sống, khát vọng yêu và niềm tin vào tương lai, dù cái chết luôn cận kề. Những vì sao ấy như linh hồn bất tử của những người lính đã hi sinh cho Tổ quốc.
câu 5:
Hình tượng người lính trong văn bản hiện lên rất đẹp và đầy xúc động. Họ là những chàng trai trẻ, giàu tình cảm, biết yêu, biết mơ, biết rung động trước cái đẹp của cuộc sống. Dù sống giữa bom đạn khốc liệt, họ vẫn giữ được tâm hồn trong sáng, lãng mạn và giàu tình yêu thương. Đồng thời, họ cũng là những con người dũng cảm, sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc. Qua nhân vật Minh, tác giả đã thể hiện sâu sắc nỗi cô đơn, khát khao hạnh phúc và vẻ đẹp bi tráng của thế hệ trẻ trong chiến tranh.
Câu 1: bài làm Nhân vật Thứ trong đoạn trích “Sống mòn” của Nam Cao là hình ảnh tiêu biểu cho bi kịch của người trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng. Thứ từng là một người trẻ có học thức, có lí tưởng và ôm ấp nhiều ước mơ tốt đẹp về tương lai. Tuy nhiên, thực tế khắc nghiệt của cuộc sống nghèo khó, thất nghiệp, bệnh tật đã khiến những ước mơ ấy dần vụn vỡ. Trong đoạn trích, Thứ hiện lên với tâm trạng đau đớn, uất ức, bất lực khi nhận ra tương lai của mình chỉ còn là sự mục nát, vô nghĩa nơi thôn quê. Anh sợ bị xã hội khinh bỉ, sợ chính bản thân mình coi thường mình. Mặc dù có lúc Thứ muốn phản kháng, muốn ra đi để tìm một con đường khác, nhưng cuối cùng anh lại không đủ dũng khí để thay đổi số phận. Sự nhu nhược, cam chịu ấy khiến Thứ rơi vào trạng thái “sống mòn” – sống nhưng không có mục tiêu, không có ý nghĩa. Qua nhân vật Thứ, Nam Cao đã bày tỏ niềm xót thương sâu sắc cho số phận con người và đồng thời lên án một xã hội đã vùi dập đi ước mơ, khát vọng sống của người trí thức.
câu 2: bài làm
Gabriel Garcia Marquez từng viết: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói đã khẳng định vai trò to lớn của ước mơ đối với tuổi trẻ và cả cuộc đời mỗi con người. Ước mơ chính là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn, là động lực giúp con người không ngừng tiến về phía trước.
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của đời người, là lúc con người dám nghĩ, dám làm, dám thử thách bản thân để chinh phục những điều tưởng chừng không thể. Ước mơ ở tuổi trẻ giống như một chiếc la bàn định hướng cho cuộc đời. Khi có ước mơ, con người sẽ có mục tiêu để phấn đấu, có lý tưởng để theo đuổi và có niềm tin để vượt qua mọi khó khăn. Những người trẻ có ước mơ luôn sống tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết và ý nghĩa hơn so với những người sống buông xuôi, không mục đích.
Để thấy rõ điều đó, ta có thể nhìn vào nhiều tấm gương thành công trong cuộc sống. Thomas Edison đã thất bại hàng nghìn lần nhưng vẫn không từ bỏ ước mơ tạo ra ánh sáng cho nhân loại. Nick Vujicic – người sinh ra không có tay chân – vẫn không từ bỏ ước mơ sống một cuộc đời ý nghĩa và đã trở thành nguồn cảm hứng cho hàng triệu người trên thế giới. Chính ước mơ đã giúp họ vượt qua nghịch cảnh, vươn lên và khẳng định giá trị bản thân.
Ngược lại, nếu tuổi trẻ không có ước mơ, con người sẽ dễ rơi vào trạng thái sống mông lung, vô định, buông bỏ bản thân, giống như nhân vật Thứ trong tác phẩm của Nam Cao – một người từng có ước mơ nhưng dần đánh mất niềm tin và rơi vào bi kịch “sống mòn”. Khi con người không còn ước mơ, không còn khát vọng, họ sẽ trở nên già nua ngay từ trong tâm hồn, dù tuổi đời vẫn còn rất trẻ. Điều đó đúng như lời Marquez: người ta không già đi vì tuổi tác mà vì họ đã từ bỏ ước mơ của chính mình.
Tuy nhiên, có ước mơ thôi là chưa đủ. Ước mơ cần phải đi đôi với hành động, với sự nỗ lực không ngừng nghỉ. Tuổi trẻ cần biết biến ước mơ thành mục tiêu cụ thể, thành những việc làm thiết thực mỗi ngày. Chỉ khi dám bắt tay vào thực hiện, dám thất bại và đứng lên, ước mơ mới có cơ hội trở thành hiện thực.
Câu 1: bài làm Nhân vật Thứ trong đoạn trích “Sống mòn” của Nam Cao là hình ảnh tiêu biểu cho bi kịch của người trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng. Thứ từng là một người trẻ có học thức, có lí tưởng và ôm ấp nhiều ước mơ tốt đẹp về tương lai. Tuy nhiên, thực tế khắc nghiệt của cuộc sống nghèo khó, thất nghiệp, bệnh tật đã khiến những ước mơ ấy dần vụn vỡ. Trong đoạn trích, Thứ hiện lên với tâm trạng đau đớn, uất ức, bất lực khi nhận ra tương lai của mình chỉ còn là sự mục nát, vô nghĩa nơi thôn quê. Anh sợ bị xã hội khinh bỉ, sợ chính bản thân mình coi thường mình. Mặc dù có lúc Thứ muốn phản kháng, muốn ra đi để tìm một con đường khác, nhưng cuối cùng anh lại không đủ dũng khí để thay đổi số phận. Sự nhu nhược, cam chịu ấy khiến Thứ rơi vào trạng thái “sống mòn” – sống nhưng không có mục tiêu, không có ý nghĩa. Qua nhân vật Thứ, Nam Cao đã bày tỏ niềm xót thương sâu sắc cho số phận con người và đồng thời lên án một xã hội đã vùi dập đi ước mơ, khát vọng sống của người trí thức.
câu 2: bài làm
Gabriel Garcia Marquez từng viết: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói đã khẳng định vai trò to lớn của ước mơ đối với tuổi trẻ và cả cuộc đời mỗi con người. Ước mơ chính là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn, là động lực giúp con người không ngừng tiến về phía trước.
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của đời người, là lúc con người dám nghĩ, dám làm, dám thử thách bản thân để chinh phục những điều tưởng chừng không thể. Ước mơ ở tuổi trẻ giống như một chiếc la bàn định hướng cho cuộc đời. Khi có ước mơ, con người sẽ có mục tiêu để phấn đấu, có lý tưởng để theo đuổi và có niềm tin để vượt qua mọi khó khăn. Những người trẻ có ước mơ luôn sống tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết và ý nghĩa hơn so với những người sống buông xuôi, không mục đích.
Để thấy rõ điều đó, ta có thể nhìn vào nhiều tấm gương thành công trong cuộc sống. Thomas Edison đã thất bại hàng nghìn lần nhưng vẫn không từ bỏ ước mơ tạo ra ánh sáng cho nhân loại. Nick Vujicic – người sinh ra không có tay chân – vẫn không từ bỏ ước mơ sống một cuộc đời ý nghĩa và đã trở thành nguồn cảm hứng cho hàng triệu người trên thế giới. Chính ước mơ đã giúp họ vượt qua nghịch cảnh, vươn lên và khẳng định giá trị bản thân.
Ngược lại, nếu tuổi trẻ không có ước mơ, con người sẽ dễ rơi vào trạng thái sống mông lung, vô định, buông bỏ bản thân, giống như nhân vật Thứ trong tác phẩm của Nam Cao – một người từng có ước mơ nhưng dần đánh mất niềm tin và rơi vào bi kịch “sống mòn”. Khi con người không còn ước mơ, không còn khát vọng, họ sẽ trở nên già nua ngay từ trong tâm hồn, dù tuổi đời vẫn còn rất trẻ. Điều đó đúng như lời Marquez: người ta không già đi vì tuổi tác mà vì họ đã từ bỏ ước mơ của chính mình.
Tuy nhiên, có ước mơ thôi là chưa đủ. Ước mơ cần phải đi đôi với hành động, với sự nỗ lực không ngừng nghỉ. Tuổi trẻ cần biết biến ước mơ thành mục tiêu cụ thể, thành những việc làm thiết thực mỗi ngày. Chỉ khi dám bắt tay vào thực hiện, dám thất bại và đứng lên, ước mơ mới có cơ hội trở thành hiện thực.
I am writing to apply for the volunteer position at Heart to Heart Charitable Organisation, as advertised. I am very interested in this opportunity and believe that I would be a reliable and hard-working volunteer.
I am confident in my ability to welcome guests and visitors warmly and professionally. I am also well-organized and can efficiently receive and sort donations, ensuring everything runs smoothly at the head office.
I am enthusiastic about contributing my time and effort to support the meaningful work of your organisation. I look forward to the opportunity to discuss how I can be of help.
Thank you for considering my application.
Câu 1: Suy nghĩ về ý nghĩa của việc tôn trọng sự khác biệt của người khác
Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một yếu tố quan trọng trong việc xây dựng một xã hội hòa bình và phát triển bền vững. Mỗi người đều có những đặc điểm riêng biệt về suy nghĩ, tính cách, và hoàn cảnh sống, tạo nên sự đa dạng trong xã hội. Khi ta tôn trọng sự khác biệt này, chúng ta không chỉ học hỏi được nhiều điều mới mẻ mà còn xây dựng được mối quan hệ hòa hợp, tạo ra sự đoàn kết trong cộng đồng. Việc chấp nhận và tôn trọng sự khác biệt giúp chúng ta hạn chế sự phân biệt, thành kiến, đồng thời khuyến khích sự sáng tạo và đổi mới. Nếu mỗi cá nhân biết tôn trọng người khác, xã hội sẽ trở nên đa dạng hơn, phong phú hơn và dễ dàng tìm ra những giải pháp hợp lý cho những vấn đề phức tạp. Tôn trọng sự khác biệt không chỉ là nghĩa vụ mà còn là một cách thể hiện sự trưởng thành và văn minh trong xã hội.
Câu :
Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là bức tranh hoài niệm đầy màu sắc và cảm xúc về mẹ. Bài thơ gồm hai khổ, mỗi khổ bốn câu, đều mở đầu bằng nhan đề “Mỗi lần nắng mới…”, tạo cảm giác chu kỳ thời gian lặp đi lặp lại, như những khoảnh khắc kỷ niệm cứ chừng nào nắng mới lên là lại ùa về.
Trong khổ một, hình ảnh “nắng mới hắt bên song” và âm thanh “gà trưa gáy não nùng” đưa ta vào không gian làng quê thanh vắng, vừa tươi sáng vừa man mác buồn. Tác giả dùng từ “xao xác” và “rượi buồn” để diễn tả tâm trạng lắng đọng, tiếc nuối quá khứ (“theo thời dĩ vãng”), khơi gợi nỗi nhớ da diết về những gì đã mất (“những ngày không”). Cách vận dụng ngôn từ rất tinh tế, vừa gợi hình, gợi âm, vừa gợi cảm.
Khổ hai đi vào cụ thể ký ức về mẹ, hình ảnh “Áo đỏ người đưa trước giậu phơi” rất đỗi đời thường nhưng đầy ấm áp, thân thương. Từ “đỏ” đối lập với nền “nắng mới reo ngoài nội” vàng rực, làm nổi bật người mẹ tảo tần giữa ánh nắng hè. Hai câu cuối khắc họa nét “cười đen nhánh sau tay áo” – chi tiết nhỏ nhưng gợi nét đẹp giản dị, đôn hậu của mẹ. Từ “chửa xoá mờ” cho thấy ký ức dù phai nhạt vẫn không bao giờ mất: mẹ luôn sống mãi trong tâm tưởng con.
Về nghệ thuật, bài thơ có nhịp điệu nhẹ nhàng, ngôn ngữ trong sáng, giàu hình ảnh và âm thanh, sử dụng sự lặp “mỗi lần nắng mới” làm điểm nhấn để xâu chuỗi cảm xúc. Chủ đề xuyên suốt là tình mẫu tử thiêng liêng, cùng nỗi niềm hoài niệm về một thời đã xa. Bằng thủ pháp miêu tả tinh tế, Lưu Trọng Lư không chỉ khơi dậy nỗi nhớ về mẹ mà còn gợi lên suy ngẫm về sự vô thường của thời gian và giá trị của những kỷ niệm giản dị trong đời.
Câu 1: Suy nghĩ về ý nghĩa của việc tôn trọng sự khác biệt của người khác
Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một yếu tố quan trọng trong việc xây dựng một xã hội hòa bình và phát triển bền vững. Mỗi người đều có những đặc điểm riêng biệt về suy nghĩ, tính cách, và hoàn cảnh sống, tạo nên sự đa dạng trong xã hội. Khi ta tôn trọng sự khác biệt này, chúng ta không chỉ học hỏi được nhiều điều mới mẻ mà còn xây dựng được mối quan hệ hòa hợp, tạo ra sự đoàn kết trong cộng đồng. Việc chấp nhận và tôn trọng sự khác biệt giúp chúng ta hạn chế sự phân biệt, thành kiến, đồng thời khuyến khích sự sáng tạo và đổi mới. Nếu mỗi cá nhân biết tôn trọng người khác, xã hội sẽ trở nên đa dạng hơn, phong phú hơn và dễ dàng tìm ra những giải pháp hợp lý cho những vấn đề phức tạp. Tôn trọng sự khác biệt không chỉ là nghĩa vụ mà còn là một cách thể hiện sự trưởng thành và văn minh trong xã hội.
Câu :
Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là bức tranh hoài niệm đầy màu sắc và cảm xúc về mẹ. Bài thơ gồm hai khổ, mỗi khổ bốn câu, đều mở đầu bằng nhan đề “Mỗi lần nắng mới…”, tạo cảm giác chu kỳ thời gian lặp đi lặp lại, như những khoảnh khắc kỷ niệm cứ chừng nào nắng mới lên là lại ùa về.
Trong khổ một, hình ảnh “nắng mới hắt bên song” và âm thanh “gà trưa gáy não nùng” đưa ta vào không gian làng quê thanh vắng, vừa tươi sáng vừa man mác buồn. Tác giả dùng từ “xao xác” và “rượi buồn” để diễn tả tâm trạng lắng đọng, tiếc nuối quá khứ (“theo thời dĩ vãng”), khơi gợi nỗi nhớ da diết về những gì đã mất (“những ngày không”). Cách vận dụng ngôn từ rất tinh tế, vừa gợi hình, gợi âm, vừa gợi cảm.
Khổ hai đi vào cụ thể ký ức về mẹ, hình ảnh “Áo đỏ người đưa trước giậu phơi” rất đỗi đời thường nhưng đầy ấm áp, thân thương. Từ “đỏ” đối lập với nền “nắng mới reo ngoài nội” vàng rực, làm nổi bật người mẹ tảo tần giữa ánh nắng hè. Hai câu cuối khắc họa nét “cười đen nhánh sau tay áo” – chi tiết nhỏ nhưng gợi nét đẹp giản dị, đôn hậu của mẹ. Từ “chửa xoá mờ” cho thấy ký ức dù phai nhạt vẫn không bao giờ mất: mẹ luôn sống mãi trong tâm tưởng con.
Về nghệ thuật, bài thơ có nhịp điệu nhẹ nhàng, ngôn ngữ trong sáng, giàu hình ảnh và âm thanh, sử dụng sự lặp “mỗi lần nắng mới” làm điểm nhấn để xâu chuỗi cảm xúc. Chủ đề xuyên suốt là tình mẫu tử thiêng liêng, cùng nỗi niềm hoài niệm về một thời đã xa. Bằng thủ pháp miêu tả tinh tế, Lưu Trọng Lư không chỉ khơi dậy nỗi nhớ về mẹ mà còn gợi lên suy ngẫm về sự vô thường của thời gian và giá trị của những kỷ niệm giản dị trong đời.