Giới thiệu về bản thân
Đầy đủ Bài thơ: Chú mèo xinh quá
Nhà em có chú mèo nhỏ
Dáng xinh, lông mượt như bông
Ban ngày nằm phơi nắng ấm
Đêm về canh giấc ngủ nồng.
Bộ lông vàng pha trắng sữa
Mềm như mây sớm trên trời
Đôi mắt tròn long lanh quá
Nhìn em như muốn nói lời.
Tai vểnh lên nghe rất thính
Chân êm, bước nhẹ không ngờ
Rình chuột trong đêm yên tĩnh
Thoắt cái đã bắt được rồi.
Khi vui chú hay nô đùa
Vờn len, đuổi bóng khắp nhà
Cái đuôi cong cong ngoe nguẩy
Nhìn thôi đã thấy thích nha.
Mỗi chiều em cho mèo ăn
Cơm trộn cá nhỏ thơm ngon
Chú kêu “meo meo” thật khẽ
Nghe sao mà thấy dễ thương.
Chú mèo như người bạn nhỏ
Ở bên em suốt tháng ngày
Mang niềm vui vào mái ấm
Cho nhà thêm ấm, thêm say.
Em mong mèo luôn khỏe mạnh
Lớn lên vẫn mãi hiền ngoan
Chú mèo xinh xinh của em
Là niềm yêu quý ngập tràn.
Câu 1:
Anh Lê đã tìm cho anh Thành một công việc làm phụ bếp trên tàu buôn của Pháp. Đây là một công việc vất vả, phải đi xa, lênh đênh trên biển và tiềm ẩn nhiều nguy hiểm, nhưng lại là cơ hội để anh Thành có thể kiếm sống và quan trọng hơn là có điều kiện đi ra nước ngoài, mở rộng tầm mắt, học hỏi thêm nhiều điều mới mẻ. Việc anh Lê cố gắng tìm việc cho anh Thành thể hiện tình cảm chân thành, sự lo lắng và quan tâm của anh Lê đối với bạn mình, mong anh Thành có cuộc sống ổn định hơn.
Câu 2:
Những câu nói của anh Thành đã cho thấy anh luôn luôn nghĩ tới dân, tới nước là:
- “Chúng ta là đồng bào, cùng máu mủ da vàng với nhau. Nhưng… anh có khi nào nghĩ đến đồng bào không?”
- “Vì anh với tôi… chúng ta là công dân nước Việt…”
Qua những câu nói này, có thể thấy anh Thành không chỉ quan tâm đến cuộc sống cá nhân mà luôn trăn trở về vận mệnh của đồng bào, của đất nước. Anh nhắc đến “đồng bào”, “công dân nước Việt” để khẳng định trách nhiệm của mỗi người đối với dân tộc. Trong suy nghĩ của anh Thành, nỗi lo lớn nhất không phải là công việc hay miếng cơm manh áo trước mắt, mà là tương lai của đất nước đang bị áp bức, đau khổ. Điều đó thể hiện tấm lòng yêu nước sâu sắc và ý thức trách nhiệm lớn lao của anh.
Câu 3 :3
Bốn lời đối thoại cuối giữa anh Thành và anh Lê không ăn nhập với nhau. Anh Lê hỏi anh Thành vì sao không xin việc làm ở Sài Gòn nữa, thì anh Thành lại nói về sự khác nhau giữa đèn dầu, đèn khí, đèn điện. Khi anh Lê thắc mắc vì sao anh Thành kể những chuyện đó, anh Thành lại trả lời rằng vì hai người đều là công dân nước Việt.
Cuộc trò chuyện của hai anh không ăn nhập với nhau bởi vì mỗi người đang suy nghĩ về một vấn đề khác nhau. Anh Lê chỉ nghĩ đến công việc làm ăn, đến cuộc sống trước mắt, làm sao có việc ổn định để nuôi sống bản thân. Trong khi đó, anh Thành lại luôn đau đáu nghĩ về vận mệnh của đất nước, về con đường cứu nước, cứu dân. Những câu chuyện anh Thành kể về đèn dầu, đèn khí, đèn điện thực chất là cách anh so sánh sự tiến bộ của các nước trên thế giới với tình cảnh lạc hậu của nước ta lúc bấy giờ. Qua đó, anh muốn bày tỏ nỗi trăn trở và khát vọng tìm ra con đường đúng đắn để đưa đất nước thoát khỏi cảnh nghèo nàn, áp bức. Điều này làm nổi bật sự khác biệt trong suy nghĩ: một bên là lo cho cuộc sống cá nhân, một bên là lo cho tương lai của dân tộc và đất nước.
đÉO ĐCM
SAI LÀY MỚI ĐÚNG 1+1=1
Ngoài những bài học đã nêu, em còn học được từ Pi-cát-xô tinh thần không ngừng học hỏi, đổi mới và hoàn thiện bản thân suốt cuộc đời. Ông không bao giờ tự mãn với những thành tựu đã đạt được, dù đã trở nên nổi tiếng và được công nhận trên toàn thế giới. Trái lại, Pi-cát-xô luôn trăn trở, suy nghĩ và tìm tòi những cách thể hiện mới mẻ trong nghệ thuật. Ông dám phá bỏ những quy tắc cũ, không ngại thử nghiệm những phong cách táo bạo, thậm chí khác thường, để tạo nên dấu ấn riêng. Mỗi giai đoạn sáng tác của ông đều mang màu sắc khác nhau, từ hiện thực, lập thể cho đến trừu tượng, cho thấy sự lao động nghệ thuật nghiêm túc, bền bỉ và óc sáng tạo không ngừng nghỉ. Điều này giúp em hiểu rằng muốn tiến bộ và thành công, con người phải luôn cố gắng rèn luyện, trau dồi kiến thức, kỹ năng, đồng thời sẵn sàng thay đổi để thích nghi với hoàn cảnh và thời đại.Bên cạnh đó, Pi-cát-xô còn là tấm gương tiêu biểu về lòng đam mê và sự yêu nghề sâu sắc. Chính tình yêu mãnh liệt dành cho hội họa đã giúp ông vượt qua rất nhiều khó khăn trong cuộc sống. Thuở nhỏ và những năm đầu lập nghiệp, ông từng sống trong cảnh nghèo đói, thiếu thốn, nhiều tác phẩm không được công nhận, thậm chí bị chỉ trích gay gắt. Tuy nhiên, ông không vì thế mà nản chí hay từ bỏ con đường mình đã chọn. Ngược lại, Pi-cát-xô đã biến những thử thách, thất bại và lời chê bai thành động lực để tiếp tục sáng tạo, rèn luyện bản thân và khẳng định giá trị của mình. Qua đó, em nhận ra rằng khi con người thật sự yêu thích và đam mê một điều gì đó, họ sẽ có đủ nghị lực, kiên trì và quyết tâm để theo đuổi đến cùng, dù con đường phía trước có gian nan và nhiều chông gai.Không chỉ vậy, câu chuyện về Pi-cát-xô còn dạy em bài học về sự tự tin và bản lĩnh cá nhân. Ông tin vào khả năng của bản thân, tin vào con đường mình lựa chọn, dù con đường ấy khác biệt so với số đông. Sự tự tin ấy không phải là tự cao, mà là niềm tin được xây dựng từ quá trình nỗ lực không ngừng, từ việc dám đối mặt với khó khăn và chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình. Điều này giúp em hiểu rằng mỗi người đều có thế mạnh riêng, và điều quan trọng là phải biết nhận ra, trân trọng và phát huy thế mạnh ấy thay vì so sánh hay phụ thuộc vào người khác.Từ câu chuyện về Pi-cát-xô, em rút ra cho mình rất nhiều bài học quý giá để áp dụng vào cuộc sống hằng ngày. Em hiểu rằng bản thân cần phải học cách tự tin hơn, dám ước mơ, dám thử thách và không sợ thất bại. Khi gặp khó khăn hay trở ngại trong học tập và cuộc sống, thay vì chán nản hay bỏ cuộc, em sẽ cố gắng suy nghĩ tích cực, tìm ra hướng giải quyết phù hợp và chủ động tạo cơ hội cho chính mình. Em cũng nhận ra rằng thành công không đến từ may mắn, mà là kết quả của sự nỗ lực bền bỉ, tinh thần học hỏi không ngừng và lòng đam mê chân thành với mục tiêu đã chọn.Em tin rằng nếu luôn giữ vững niềm tin vào bản thân, không ngại thay đổi, biết học hỏi từ những tấm gương lớn như Pi-cát-xô và không ngừng rèn luyện mỗi ngày, thì trong tương lai em cũng sẽ tìm được “cánh cửa thành công” của riêng mình. Khi đó, em không chỉ đạt được những mục tiêu cá nhân mà còn có thể sống một cuộc đời ý nghĩa, có ích cho gia đình và xã hội. HÃY ĐỌC ĐI❗❗
Pi-cát-xô là một họa sĩ tài giỏi, nổi tiếng không chỉ bởi tài năng nghệ thuật xuất chúng mà còn bởi lối tư duy logic nhanh nhạy, sáng tạo và vô cùng độc đáo. Cuộc đời và sự nghiệp của ông là minh chứng rõ ràng cho tinh thần dám nghĩ, dám làm, dám khác biệt và không ngừng nỗ lực vượt qua những giới hạn do hoàn cảnh hay xã hội đặt ra. Đọc câu chuyện về Pi-cát-xô, em học hỏi được rất nhiều điều ý nghĩa và sâu sắc.Trước hết, em nhận ra rằng con đường dẫn đến thành công không bao giờ bằng phẳng. Pi-cát-xô từng phải đối mặt với sự nghi ngờ, phản đối và cả những cánh cửa khép chặt trước mặt. Tuy nhiên, ông không nản chí hay bỏ cuộc. Khi những cánh cửa quen thuộc trở nên khó khăn, khắc nghiệt và không chào đón, ông đã mạnh dạn lựa chọn một lối đi riêng, tự mình mở ra cánh cửa mới bằng tài năng, niềm đam mê và sự kiên trì bền bỉ.Bên cạnh đó, câu chuyện về Pi-cát-xô còn dạy em bài học về sự tự tin vào bản thân. Ông tin vào giá trị của chính mình, tin vào những ý tưởng khác biệt mà mình theo đuổi, dù ban đầu chúng không được mọi người công nhận. Chính sự tự tin ấy đã giúp ông không ngừng sáng tạo, dám thử nghiệm những phong cách mới, từ đó tạo nên dấu ấn riêng và đạt được thành công vang dội trong lịch sử hội họa thế giới.Cuối cùng, em hiểu rằng thành công chỉ thực sự đến với những người biết kiên trì, không sợ thất bại và luôn chủ động tìm kiếm cơ hội cho chính mình. Nếu ta không chờ đợi sự ưu ái từ hoàn cảnh mà biết tự đứng lên, tự tạo con đường phù hợp, thì những điều tốt đẹp chắc chắn sẽ đến. Câu chuyện về Pi-cát-xô đã truyền cho em động lực mạnh mẽ để sống tự tin hơn, nỗ lực hơn và không ngừng vươn lên trong học tập cũng như trong cuộc sống.
a) Bé và cơm rất nhanh
ĐT
b) Cuốn truyện đó rất hay.
TT
c) Em với quyển sách ở trên kệ.
ĐT
d) Tôi và Lan là đôi bạn thân
QHT
Bạn có thể gửi cho tôi địa chỉ của bạn được không? Tôi sẽ báo cho bạn biết về cuộc hẹn của tôi vào tháng tới và tôi sẽ ở đó một lát.