Giới thiệu về bản thân
Trong cuộc đời học sinh của em, có rất nhiều chuyến đi đáng nhớ, nhưng chuyến tham quan Khu di tích lịch sử Địa đạo Củ Chi do nhà trường tổ chức vào cuối năm học lớp 7 là kỉ niệm sâu sắc nhất mà em không thể nào quên.
Sáng hôm ấy, khi mặt trời vừa lên, sân trường đã rộn ràng tiếng nói cười. Ai nấy đều háo hức chuẩn bị cho chuyến đi. Sau gần hai giờ di chuyển, xe chúng em đến nơi. Cảnh vật ở Củ Chi thật yên bình với hàng cây xanh rợp bóng, khác hẳn với khung cảnh chiến tranh ác liệt ngày xưa mà em từng thấy trong sách. Dưới sự hướng dẫn của cô thuyết minh, chúng em được tận mắt nhìn thấy hệ thống đường hầm kiên cố, những căn hầm bí mật, bếp Hoàng Cầm và cả những vũ khí thô sơ mà cha ông ta từng sử dụng. Em không khỏi thán phục sự thông minh, gan dạ và lòng yêu nước sâu sắc của người dân Củ Chi trong những năm kháng chiến.
Sau buổi tham quan, chúng em còn được thưởng thức củ mài, khoai luộc — những món ăn giản dị mà chiến sĩ năm xưa từng ăn trong hầm. Vị ngọt bùi của khoai khiến em thêm cảm phục và biết ơn thế hệ đi trước. Trên đường về, em cứ mãi suy nghĩ về những gì mình đã thấy, đã nghe. Chuyến đi không chỉ giúp em hiểu hơn về lịch sử dân tộc, mà còn nhắc em phải sống biết ơn, trân trọng hòa bình và cố gắng học tập để xứng đáng với công lao của cha ông.
Đó thật sự là một chuyến đi ý nghĩa và đáng nhớ, để lại trong em niềm tự hào và tình yêu sâu sắc đối với quê hương, đất nước Việt Nam.
Trong cuộc sống, ai cũng có lúc gặp khó khăn, thất bại và những điều không như ý. Chính trong những lúc ấy, niềm hi vọng giống như tiếng pháo xuân trong bài thơ, mang đến cho con người niềm tin và sức mạnh để bước tiếp. Khi ta nuôi dưỡng hi vọng, ta sẽ có thêm nghị lực để vượt qua thử thách, nhìn thấy ánh sáng phía trước dù con đường còn nhiều gian nan. Người có hi vọng sẽ không dễ dàng gục ngã, bởi họ tin rằng sau mưa trời lại sáng. Vì vậy, mỗi chúng ta hãy luôn giữ trong tim một ngọn lửa hi vọng — nguồn năng lượng giúp cuộc đời trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn.
Nhận xét về tâm trạng của tác giả trong bài thơ “Chợ Đồng”:
Trong bài thơ “Chợ Đồng”, Nguyễn Khuyến bộc lộ nỗi buồn, sự hoài niệm và tiếc nuối trước cảnh sinh hoạt quê hương đang dần phai nhạt. Qua những hình ảnh quen thuộc như chợ họp, mưa bụi, rượu nếm, pháo xuân, tác giả gợi lại không khí Tết xưa một cách bâng khuâng, trầm lắng, vừa ấm áp vừa man mác buồn. Tâm trạng ấy thể hiện nỗi nhớ quê hương, nhớ phong tục cũ và sự tiếc nuối thời thế đổi thay, đồng thời cũng cho thấy tấm lòng gắn bó sâu nặng của nhà thơ với cảnh đời dân quê Việt Nam.
Bài làm
Nhân dịp kỉ niệm ngày thành lập trường, lớp em được tham gia một chuyến tham quan về nguồn tại Khu di tích lịch sử Đền Hùng – nơi thờ các vua Hùng, những người đã có công dựng nước. Đây là chuyến đi mà em còn lưu giữ nhiều kỉ niệm sâu sắc nhất.
Sáng sớm hôm ấy, sân trường rộn ràng tiếng nói cười. Tất cả chúng em đều háo hức, chuẩn bị sẵn mũ, nước uống và đồ ăn nhẹ. Khi chiếc xe khởi hành, mọi người cùng hát vang những bài ca về Tổ quốc. Qua ô cửa kính, cảnh vật hai bên đường như lùi dần, thay vào đó là những cánh đồng xanh mướt và ngọn núi trập trùng.
Đến nơi, chúng em được cô hướng dẫn viên giới thiệu về lịch sử các vua Hùng. Khi leo những bậc đá dẫn lên đền Thượng, em thấy lòng mình bồi hồi. Khói hương nghi ngút, tiếng trống đồng vang lên trầm hùng, ai nấy đều thành kính tưởng nhớ công ơn dựng nước của cha ông. Sau khi dâng hương, lớp em cùng chụp ảnh lưu niệm và tham quan bảo tàng Hùng Vương – nơi trưng bày nhiều hiện vật quý giá.
Buổi chiều, trên đường về, ai cũng lưu luyến. Cô giáo chủ nhiệm dặn chúng em phải biết trân trọng lịch sử, sống xứng đáng với thế hệ đi trước. Em cảm thấy chuyến đi không chỉ là một buổi tham quan, mà còn là một bài học ý nghĩa về lòng yêu nước và tự hào dân tộc.
Dù thời gian đã trôi qua, nhưng mỗi khi nhớ lại chuyến đi ấy, em vẫn thấy lòng mình rộn ràng và biết ơn. Đó thật sự là một kỉ niệm đẹp, giúp em hiểu rằng “uống nước nhớ nguồn” không chỉ là lời dạy, mà là trách nhiệm của mỗi người Việt Nam.
Câu 1.
Bài thơ “Cảnh ngày hè” được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật (7 chữ, 8 câu).
Câu 2.
Những hình ảnh thiên nhiên được nhắc đến trong bốn dòng thơ đầu là: cây hoè xanh tốt, hoa lựu đỏ rực, hoa sen hồng tỏa hương thơm, cảnh hè rực rỡ tràn đầy sức sống.
Câu 3.
Biện pháp đảo ngữ trong hai câu:
“Lao xao chợ cá làng ngư phủ,
Dắng dỏi cầm ve lầu tịch dương.”
→ có tác dụng làm nổi bật âm thanh sống động của cảnh vật, khiến bức tranh ngày hè không chỉ có màu sắc mà còn có âm thanh vui tươi, thể hiện tâm hồn yêu đời, gần gũi với cuộc sống dân dã của Nguyễn Trãi.
Câu 4.
Trong hai dòng thơ cuối, tác giả bộc lộ tấm lòng yêu nước, thương dân, mong cho nhân dân được ấm no, hạnh phúc, thể hiện ước vọng về một xã hội thái bình thịnh trị.
Câu 5.
Chủ đề: Bài thơ thể hiện niềm vui, tình yêu thiên nhiên và tấm lòng yêu nước, thương dân sâu sắc của Nguyễn Trãi.
→ Căn cứ xác định: thể hiện qua hình ảnh thiên nhiên tràn đầy sức sống, âm thanh lao xao, dắng dỏi, và ước nguyện “Dân giàu đủ khắp đòi phương” ở hai câu cuối.
Câu 6.
Từ niềm vui giản dị mà Nguyễn Trãi tìm thấy trong cảnh ngày hè, em học được rằng cuộc sống quanh ta luôn có nhiều điều đáng trân trọng và yêu thương. Chỉ cần ta biết dừng lại, cảm nhận tiếng ve, sắc hoa hay nụ cười của người thân, ta sẽ thấy lòng mình nhẹ nhõm, vui tươi hơn. Biết giữ tinh thần lạc quan và tận hưởng cái đẹp giản dị giúp ta thêm yêu cuộc sống, có động lực vượt qua khó khăn và sống có ý nghĩa hơn mỗi ngày.
Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến là một trong những bài thơ Nôm đặc sắc, thể hiện sâu sắc tình bạn chân thành, hóm hỉnh và đậm chất dân gian của nhà thơ. Qua những vần thơ giản dị, Nguyễn Khuyến đã vẽ nên bức tranh đời thường thấm đượm tình người và phong vị làng quê Việt Nam.
Mở đầu bài thơ, tác giả bày tỏ niềm vui mừng, thân mật khi bạn đến thăm sau bao ngày xa cách:
“Đã bấy lâu nay bác tới nhà.”
Câu thơ ngắn gọn, tự nhiên như một lời chào thân tình, thể hiện niềm xúc động và hạnh phúc của nhà thơ trước tình bạn lâu năm.
Các câu thơ tiếp theo miêu tả hoàn cảnh tiếp đón bạn:
“Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa,
Ao sâu nước cả, khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà,
Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.”
Ngôn từ mộc mạc, gần gũi, giàu chất dân dã đã tái hiện một cảnh nghèo chân thật nhưng tràn đầy sự hóm hỉnh, dí dỏm. Dường như trong nhà chẳng có gì để tiếp bạn: con đi vắng, chợ xa, rau quả chưa kịp thu hoạch. Thế nhưng ẩn chứa sau những lời than vui ấy lại là tình bạn chân thành, không câu nệ vật chất. Nguyễn Khuyến không che giấu cảnh nghèo mà xem đó như một cách bộc lộ sự thân tình, tin cậy giữa đôi bạn tri âm.
Câu kết “Bác đến chơi đây, ta với ta” đã khép lại bài thơ bằng một nốt nhấn đầy sâu sắc. Ở đây, “ta với ta” không phải là sự cô đơn như trong “Bạn đến chơi nhà” của Bà Huyện Thanh Quan, mà là sự hòa hợp, đồng điệu tâm hồn giữa hai người bạn tri kỷ. Dù không có của ngon vật lạ, nhưng tình bạn chan chứa, thắm đượm mới là điều quý giá nhất.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thất ngôn bát cú Đường luật nhưng lời thơ lại tự nhiên, gần gũi như lời nói thường ngày, mang đậm phong vị dân gian và giọng điệu trào lộng, hóm hỉnh. Cách liệt kê sáng tạo, dùng từ ngữ đời thường đã góp phần tạo nên sức sống chân thật và duyên dáng cho bài thơ.
Tóm lại, “Bạn đến chơi nhà” là một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ Nguyễn Khuyến: chân thật, giản dị mà sâu sắc, giàu tình người và tình quê. Bài thơ ca ngợi tình bạn thuần khiết, gắn bó, vượt lên trên mọi vật chất, để lại trong lòng người đọc niềm cảm mến và trân trọng đối với những giá trị tinh thần giản dị mà cao quý của con người Việt Nam xưa.
Bài thơ “Chiều xuân ở thôn Trừng Mại” gợi cho ta thấy vẻ đẹp của cuộc sống hòa hợp với thiên nhiên. Khi con người biết yêu quý và gắn bó với thiên nhiên, ta sẽ cảm nhận được niềm vui, sự bình yên và hạnh phúc giản dị trong lao động hằng ngày. Thiên nhiên không chỉ nuôi dưỡng con người bằng của cải vật chất mà còn bồi đắp tâm hồn, giúp ta thêm yêu cuộc sống. Sống hòa hợp với thiên nhiên cũng chính là biết trân trọng và bảo vệ môi trường, gìn giữ cho cuộc sống xanh, sạch, đẹp hơn. Vì thế, mỗi người cần yêu thương, chăm sóc và sống thân thiện với thiên nhiên để cuộc sống luôn tràn đầy niềm vui và ý nghĩa.
Nhận xét về bức tranh thiên nhiên trong bài thơ “Chiều xuân ở thôn Trừng Mại”:
Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ hiện lên thanh bình, tươi đẹp và tràn đầy sức sống của làng quê Việt Nam vào buổi chiều xuân.
- Cảnh vật được miêu tả nhẹ nhàng, có mưa phùn lất phất, không khí êm dịu, ấm áp của mùa xuân.
- Cây cối sinh sôi, nảy lộc: “mía cạnh giậu tre đang nảy ngọn”, “khoai trong đám cỏ đã xanh cây” – gợi cảm giác tươi mới, sinh động.
- Con người hiện lên chăm chỉ, cần mẫn, hòa hợp với thiên nhiên: nàng dâu gieo dưa, bà lão xới đậu, người trai giục trâu cày – tất cả tạo nên bức tranh lao động yên ả, ấm no.
👉 Tổng kết:
Bức tranh thiên nhiên mùa xuân ở thôn quê trong bài thơ vừa giản dị, gần gũi vừa chan chứa sức sống và niềm vui lao động, thể hiện tình yêu quê hương, cuộc sống thanh bình, an nhàn của người nông dân.
a) ABCD là hình bình hành nên hai đường chéo AC,BD cắt nhau tại O là trung điểm của mỗi đường.
Xét ΔOBM và ΔODP có:
=OB=OD ( giả thiết)
^=^OBM=ODP (so le trong)
^=^BOM=DOP (đối đỉnh)
Vậy Δ=ΔOBM=ΔODP (g.c.g)
Suy ra =OM=OP (hai cạnh tương ứng)
Chứng minh tương tự Δ=ΔOAQ=ΔOCN (g.c.g) suy ra =OQ=ON (hai cạnh tương ứng)
MNPQ có hai đường chéo cắt nhau tại trung điểm của mỗi đường nên là hình bình hành.
b) Hình bình hànhMNPQ có hai đường chéo⊥MP⊥NQ nên là hình thoi
a.Vì ABCD là hình bình hành
→AB//CD,AB=CD
→AM//DN,AM=12AB=12CD=DN
→AMND là hình bình hành
→AD//MN
Vì AD⊥AC
→MN⊥AC
b.Ta có: AM//CN,AM=12AB=12CD=CN
→AMCN là hình bình hành
Vì AC⊥MN
→AMCN là hình thoi