Giới thiệu về bản thân
        
        
        
        
    
        
        
        
        
    
        
        
        
        
    
        
        
        
        
    
        
        
        
        
    
        
        
        
        
    
        
        
        
        
    a.
Khi thấy Nam ngủ gật trong lớp, thầy không la mắng mà đặt tay lên vai Nam và nhẹ nhàng nói:
“Tỉnh dậy đi em! Vào học rồi, công dân bé nhỏ ạ!”
👉 → Thầy cư xử nhẹ nhàng, tế nhị và đầy yêu thương với học sinh.
b.
Hai đại từ trong văn bản:
- Thầy → đại từ nhân xưng ngôi thứ hai (dùng để học sinh xưng hô với người dạy học).
 - Em → đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất hoặc thứ hai (trong văn bản, dùng để chỉ học sinh – người được thầy gọi hoặc người kể chuyện tự xưng).
 
c.
Hành động khiến em cảm phục nhất là khi thầy phát hiện tôi quay cóp nhưng không mắng mỏ, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở.
Vì thầy đã dùng sự bao dung và lòng tin để giáo dục học sinh, giúp tôi tự nhận ra lỗi lầm, biết trung thực và dũng cảm sửa sai.
Câu 1 (0,5 điểm):
Ngôi kể: Ngôi thứ nhất, người kể xưng “tôi”.
👉 Tác dụng: giúp câu chuyện trở nên chân thật, gần gũi và thể hiện trực tiếp tình cảm, cảm xúc của người kể với nhân vật Ga-ro-nê.
Câu 2 (0,5 điểm):
Hai chi tiết miêu tả ngoại hình của Ga-ro-nê:
- “Cậu ấy lớn nhất lớp, đầu to vai rộng.”
 - “Cậu có thể nhấc cái ghế dài chỉ một tay thôi.”
(hoặc: “Lưng khom khom và đầu rụt ngang vai.” – cũng được chấp nhận) 
Câu 3 (1,0 điểm):
Ba chi tiết thể hiện tình cảm của “tôi” đối với Ga-ro-nê:
- “Tôi tưởng như đã trải qua một thời gian vô tận không được gặp Ga-ro-nê.”
 - “Càng hiểu cậu, tôi càng yêu cậu.”
 - “Tôi rất vui thích được nắm chặt bàn tay to tướng của cậu trong tay mình.”
 
Nhận xét:
→ “Tôi” có tình cảm yêu mến, kính phục và trân trọng đối với Ga-ro-nê – một người bạn tốt bụng, mạnh mẽ và cao thượng.
Câu 4 (1,5 điểm):
Vì sao có một số người không có thiện cảm với Ga-ro-nê:
→ Bởi vì Ga-ro-nê luôn chống lại những hành động độc ác của họ, bảo vệ những bạn nhỏ yếu hơn, nên những kẻ xấu trong lớp ghét và ganh tị với cậu.
Cảm nhận về nhân vật:
→ Ga-ro-nê là người dũng cảm, chính trực, nhân hậu và sẵn sàng bảo vệ lẽ phải. Cậu xứng đáng là tấm gương sáng về lòng tốt và tinh thần nghĩa hiệp.
Câu 5 (1,5 điểm):
Bài học rút ra (5–7 dòng):
Qua văn bản, em học được rằng trong tình bạn, chúng ta cần biết yêu thương, giúp đỡ và bảo vệ lẫn nhau. Cần cư xử chân thành, dũng cảm đứng về phía điều đúng, không thờ ơ hay đồng lõa với cái xấu. Hãy giống như Ga-ro-nê – luôn sống nhân hậu, sẵn sàng chia sẻ và quan tâm đến người khác. Khi biết nghĩ cho bạn bè, ta không chỉ làm người khác vui mà còn khiến bản thân trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 9: So sánh và nêu tác dụng
a.
- Câu (1): “Trong gian phòng, bức tranh của thầy Bản treo ở một góc.”
 - Câu (2): “Trong gian phòng chan hoà ánh sáng, bức tranh của thầy Bản treo ở một góc.”
 
👉 So sánh:
Câu (2) có thành phần trạng ngữ được mở rộng bằng cụm từ “chan hoà ánh sáng”, giúp miêu tả rõ hơn không gian của gian phòng triển lãm.
👉 Tác dụng:
Việc mở rộng thành phần trạng ngữ làm cho không gian bức tranh trở nên sinh động, có sức gợi hình, gợi cảm hơn, đồng thời giúp người đọc cảm nhận được vẻ trang trọng, sáng sủa của phòng triển lãm – nơi bức tranh của thầy được trưng bày.
b.
- Câu (1): “Bức tranh tĩnh vật của họa sĩ Nguyễn Thừa Bản đẹp.”
 - Câu (2): “Bức tranh tĩnh vật của họa sĩ Nguyễn Thừa Bản rất đẹp.”
 
👉 So sánh:
Câu (2) có thành phần vị ngữ được mở rộng nhờ thêm từ “rất”, làm tăng mức độ biểu cảm cho tính từ “đẹp”.
👉 Tác dụng:
Việc mở rộng vị ngữ giúp nhấn mạnh cảm xúc ngưỡng mộ, yêu thích của người viết đối với bức tranh, đồng thời thể hiện rõ hơn tình cảm trân trọng và tự hào dành cho người thầy họa sĩ.
Câu 10: Bài học hoặc thông điệp rút ra
Câu chuyện gửi gắm một bài học sâu sắc về lòng biết ơn và tình yêu thương giữa thầy và trò.
Ta hiểu rằng: đôi khi sự quan tâm, động viên chân thành dù nhỏ bé cũng có thể trở thành niềm an ủi lớn lao cho người khác. Câu chuyện cũng nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết trân trọng, ghi nhớ công lao của thầy cô, bởi chính họ là những người âm thầm gieo hạt, nuôi dưỡng ước mơ và tâm hồn của học trò.
Truyện ngắn: Cuốn sách cũ trong tủ gỗ
Chiều hôm ấy, trong căn nhà nhỏ nơi làng quê yên bình, Minh tìm thấy một cuốn sách cũ phủ bụi trong tủ gỗ của ông nội. Bìa sách đã sờn, dòng chữ mờ nhòe ghi: “Lịch sử những người giữ nước.” Tò mò, Minh lật từng trang giấy vàng úa, và dường như cả quá khứ oai hùng của dân tộc sống dậy trước mắt cậu. Cậu thấy những người lính ra trận, những người mẹ tiễn con, và những đứa trẻ đứng bên bếp lửa chờ cha trở về.
Đêm đó, Minh đọc mãi không thôi. Mỗi dòng chữ khiến tim cậu rạo rực niềm tự hào và thôi thúc phải sống có ích hơn. Cậu hiểu rằng, yêu nước không chỉ là chiến đấu, mà còn là học tập, là nỗ lực mỗi ngày để làm rạng danh quê hương. Sáng hôm sau, Minh mang cuốn sách đến lớp, kể cho bạn bè nghe câu chuyện về những người anh hùng vô danh. Cậu lập một góc “tủ sách nhỏ” ở trường, nơi ai cũng có thể đọc, mượn, và chia sẻ những cuốn sách ý nghĩa.
Từ đó, thói quen đọc sách lan dần khắp ngôi trường nhỏ vùng quê. Những buổi trưa hè, tiếng cười vang lên dưới bóng phượng, bên những trang sách mở rộng tương lai. Minh nhìn lên bầu trời trong xanh và mỉm cười — bởi từ cuốn sách cũ trong tủ gỗ của ông, cậu đã tìm thấy con đường để yêu thương, để sống và để góp phần làm đẹp đất nước mình.
🌱 Thông điệp:
Đọc sách không chỉ giúp ta mở mang tri thức mà còn khơi dậy trách nhiệm với bản thân, gia đình và Tổ quốc. Mỗi trang sách là một hạt giống nuôi dưỡng lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc.
Tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng là một trong những truyện ngắn mà em yêu thích nhất. Câu chuyện được viết sau năm 1965, trong thời kỳ cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra ác liệt. Nhân vật chính là bé Thu và cha cô – ông Sáu, người chiến sĩ phải xa nhà vì nhiệm vụ. Qua tình huống gặp gỡ và chia ly, tình cha con thiêng liêng được thể hiện một cách cảm động. Hình ảnh chiếc lược ngà được nhà văn khắc họa như một biểu tượng của tình yêu thương sâu nặng. Dù chiến tranh tàn khốc, tình cảm ấy vẫn được giữ gìn trọn vẹn. Chiếc lược ngà đã được làm ra bằng cả tình yêu và nỗi nhớ của người cha dành cho con. Bằng ngôn ngữ giản dị mà sâu sắc, tác phẩm đã chạm đến trái tim của người đọc. Qua đó, em cảm nhận được sức mạnh của tình cảm gia đình giữa bom đạn chiến tranh. Đây là một truyện ngắn khiến em luôn xúc động mỗi khi đọc lại.
thì kệ người ta đi người ta sử dụng chat gbt thì đã làm sao mà bạn phải phán xét thế người ta có chat gbt thì người ta dùng giúp đỡ các bạn khác lấy điểm còn hơn mấy loại ngồi nhìn người ta giúp bạn rồi phán xét
thay vì phán xét người khác thế sao không tự hỏi xem bạn có cần giúp đỡ gì không, mồm của các bạn không có móc khoá à, nếu phát hiện mình cóc móc khoá ở miệng thì khoá nhanh vào đi kẻo mồm đi xa quá chớn, những lời của các bạn sắp được lưu vào thư mục không liên quan rồi đấy
Nghe bạn nói mới biết bạn chuyên gia về cuộc sống của người khác: biết hết lỗi người ta, nhưng khi tới phần chịu trách nhiệm lại tắt máy. Rảnh quá thì giữ hộ một ít khiêm tốn nhé. Bạn phán xét nhiệt tình thế, có xin tiền trợ cấp ‘thẩm định’ không
Phán xét người khác giỏi vậy, thử sửa lỗi mình trước đã. giỏi phán thế, sao không phán hộ mình xem sáng mai ăn gì luôn? Bạn phán xét nhiều vậy chắc cuộc sống mình nhàn quá nhỉ
- Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác:
 - "trăm con sóng nhỏ" và "ngàn năm còn vỗ" là hình ảnh ẩn dụ cho những cống hiến thầm lặng, liên tục và sự sống mãi trong lòng cuộc đời, tình yêu rộng lớn.
 
- Ẩn dụ không gian:
 - "biển lớn tình yêu": Tình yêu ở đây được ví như một không gian rộng lớn, vô tận như biển cả.
 
bạn coppy lên trên mạng rán vào sẽ thấy ạ
- Vui vẻ
 - Vui mừng
 - Phấn khởi
 - Hạnh phúc
 - Thích thú
 - Hân hoan
 
- Sung sướng
 - Khoái chí
 - Khoan khoái
 - Sảng khoái
 - Toại nguyện
 - Mãn nguyện
 - Hả hê (sắc thái tiêu cực hơn, vui trên sự không may của người khác)
 - Hoan hỉ
 - Lạc quan
 - Yên vui
 - Vui sướng
 - Vui thích