Giới thiệu về bản thân
Câu 9 .Biện pháp tu từ là hoán dụ Tăng tính biểu cảm, hình tượng: Biến một khái niệm trừu tượng (tình nghĩa) thành một hình ảnh cụ thể, gần gũi, có thật trong đời sống (miếng trầu cay nồng, đỏ thắm). Gợi nhắc sâu sắc về văn hóa: Nhấn mạnh và củng cố giá trị của phong tục ăn trầu trong văn hóa Việt Nam, đặc biệt trong các sự kiện quan trọng như đám cưới (hỉ sự) và tang ma (bi ai), thể hiện sự hiện diện của tình nghĩa trong mọi biến cố của đời người. Tăng sức thuyết phục, dễ nhớ: Người nghe/đọc sẽ dễ dàng hình dung và khắc ghi thông điệp về sự thủy chung, son sắt, keo sơn thông qua màu sắc, hương vị và phong tục cổ truyền của miếng trầu.
Câu 10 . Câu chuyện Sự Tích Trầu Cau mang đến nhiều bài học sâu sắc về tình nghĩa và đạo đức. Bài học lớn nhất là về tình anh em hòa thuận, dù có hiểu lầm dẫn đến cái chết thương tâm, nhưng cuối cùng họ vẫn hóa thành vật gắn bó, nhắc nhở về sự gắn kết ruột thịt. Truyện còn ca ngợi lòng chung thủy và tình vợ chồng sắt son của nàng Ba, người đã hóa thành cau ôm lấy vôi và trầu quấn lấy cau. Sự tích cũng giải thích nguồn gốc của tục ăn trầu, thể hiện tình yêu thương, sự hòa giải và tính biểu tượng trong văn hóa truyền thống Việt Nam.
Bài 2 .
Ta là Hoàng hậu, nhưng mọi người lại gọi ta là mụ phù thủy. Nghe có vẻ cay đắng, nhưng danh xưng ấy hợp với ta hơn cả vương miện lộng lẫy ta đội trên đầu. Cả đời này, ta chỉ khao khát một điều: sắc đẹp tuyệt đối. Mỗi ngày, ta lại đứng trước Gương Thần, thứ duy nhất biết được nỗi lòng và bí mật của ta. Ta hỏi: "Gương kia, gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?" Và luôn luôn, Gương Thần trả lời: "Muôn tâu Hoàng hậu, bà đẹp nhất trần gian." Thế giới này là của ta, sắc đẹp này là của ta. Cho đến khi, con bé Bạch Tuyết, đứa con riêng của Hoàng đế, lớn lên. Nó mang vẻ đẹp thuần khiết, rạng rỡ, một vẻ đẹp mà thời gian và ma thuật cũng không thể tạo ra. Rồi một ngày định mệnh, câu trả lời quen thuộc của Gương Thần đã thay đổi: "Muôn tâu Hoàng hậu, bà đẹp lắm, nhưng Bạch Tuyết còn đẹp hơn!" Ngọn lửa đố kỵ đã thiêu rụi hết những gì còn sót lại trong tâm hồn ta. Sự ghen ghét ấy còn dữ dội hơn cả độc dược mạnh nhất ta từng pha chế. Ta sai Thợ săn mang nó vào rừng sâu giết chết. Thợ săn đã lừa ta, chỉ mang về quả tim lợn rừng. Khi Gương Thần một lần nữa nói: "Bạch Tuyết ở trong rừng, trú ngụ cùng bảy chú lùn...", ta biết mình đã bị phản bội. Không thể tin ai ngoài bản thân mình, ta tự mình ra tay. Ta dùng ma thuật biến mình thành một bà lão bán hàng xấu xí, một hình dạng hoàn hảo để che giấu sự thật kinh khủng. Ta biết Bạch Tuyết dễ tin người, nhất là khi nó bị cô lập và khao khát một chút ấm áp. Ta mang đến cho nó chiếc lược độc, nhưng thất bại. Cuối cùng, ta đã thành công với quả táo đỏ rực, nửa trắng nửa đen, mang trong mình chất độc mạnh nhất thế gian. Một miếng cắn nhỏ, Bạch Tuyết gục xuống như đã chết. Ta cười vang, một tràng cười hả hê của kẻ chiến thắng. Sắc đẹp vĩnh cửu lại về tay ta. Nhưng rồi, bảy chú lùn đã mang chiếc quan tài kính, khóc thương con bé suốt bao ngày. Và định mệnh trớ trêu thay, một Hoàng tử từ đâu xuất hiện. Chàng thấy nó, yêu nó ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khi chiếc quan tài được khiêng đi, cú xóc làm miếng táo độc rơi khỏi cổ họng Bạch Tuyết. Nó tỉnh dậy. Mọi thứ sụp đổ. Cái chết không thể giữ chân nó, và tình yêu đã hóa giải thứ độc dược kinh hoàng của ta. Trong cơn thịnh nộ và tuyệt vọng, ta quyết tâm đuổi theo. Nhưng chính lúc đó, ông trời đã trừng phạt ta. Ta trượt chân trên vách đá và ngã xuống vực sâu, kết thúc một đời đố kỵ, tham lam. Ta đã chết, nhưng ta biết, câu chuyện về mụ phù thủy độc ác và cô gái Bạch Tuyết đẹp nhất trần gian vẫn sẽ được kể mãi. Có lẽ, đó là cách duy nhất để cái đẹp hoàn hảo và lòng đố kỵ tột cùng được nhớ đến.
450 bông hoa nhé