Giới thiệu về bản thân

Chào mọi người, tớ tên là Hà Tớ thích đọc sách, chơi hoa và học những điều thú vị về thế giới xung quanh. Tớ mong sẽ kết bạn với nhiều người và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm đáng nhớ trong quãng đời học trò.
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

đợi tí nha mk cũng kh bt mk đủ kh cau xem tạm nhé .Trong cuộc đời mỗi con người, gia đình luôn là nơi bình yên nhất để ta tìm về sau những bộn bề của cuộc sống. Gia đình không chỉ là mái ấm che chở mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách của mỗi người. Trong gia đình em, ai cũng yêu thương và quan tâm đến em, nhưng người mà em kính yêu và gắn bó nhất chính là mẹ. Mẹ vừa là người sinh thành, vừa là người luôn âm thầm dõi theo từng bước trưởng thành của em. Dù bận rộn với công việc hằng ngày, mẹ vẫn luôn dành cho em sự quan tâm, chăm sóc và yêu thương bằng tất cả tấm lòng.

Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người mẹ không cao, thân hình gầy gầy nhưng nhanh nhẹn. Khuôn mặt mẹ hiền hậu, phúc hậu, trên trán và khóe mắt đã xuất hiện những nếp nhăn mờ – dấu hiệu của thời gian và những lo toan trong cuộc sống. Mái tóc mẹ ngày trước đen và dày, nay đã điểm vài sợi bạc khiến em mỗi lần nhìn thấy lại không khỏi chạnh lòng. Đôi mắt mẹ không chỉ ánh lên sự dịu dàng mà còn thể hiện sự cương nghị và kiên nhẫn. Đó là đôi mắt luôn dõi theo em, quan tâm em từng việc nhỏ trong cuộc sống hằng ngày.

Không chỉ có vẻ ngoài giản dị, mẹ em còn là người phụ nữ rất chu đáo và đảm đang. Mỗi ngày, mẹ đi làm và hoàn thành tốt công việc của mình. Khi trở về nhà, mẹ lại tiếp tục chăm lo cho gia đình. Mẹ chuẩn bị bữa cơm, dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp mọi thứ gọn gàng để cả nhà có một không gian sống ấm cúng. Dù không nói ra, em hiểu rằng mẹ luôn đặt gia đình lên trên hết và sẵn sàng hi sinh thời gian nghỉ ngơi của mình để mọi người được đủ đầy.

Mẹ là người rất quan tâm đến em trong từng chi tiết nhỏ. Từ bữa ăn, giấc ngủ cho đến việc học tập, mẹ đều để ý và nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi em đi học về, mẹ thường hỏi han xem hôm nay ở lớp có chuyện gì vui hay không, bài vở có khó không. Những câu hỏi tưởng chừng đơn giản ấy lại khiến em cảm thấy được yêu thương và trân trọng. Đối với em, mẹ giống như người bạn lớn, luôn sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu.

Trong việc dạy dỗ con cái, mẹ em vừa nghiêm khắc vừa bao dung. Khi em mắc lỗi, mẹ không la mắng gay gắt mà nhẹ nhàng phân tích để em nhận ra sai lầm của mình. Mẹ dạy em cách xin lỗi, cách sửa lỗi và cách chịu trách nhiệm với những việc đã làm. Có những lúc em không hiểu hết những lời mẹ nói và cảm thấy buồn, nhưng sau đó em mới nhận ra rằng tất cả đều xuất phát từ tình yêu thương và mong muốn em trưởng thành hơn mỗi ngày.

Em nhớ nhất là những lần em gặp khó khăn trong học tập. Có lúc em bị điểm kém, cảm thấy tự ti và chán nản. Khi ấy, mẹ không trách móc mà động viên em cố gắng hơn. Mẹ nói rằng kết quả không phải là tất cả, quan trọng là sự nỗ lực và ý chí vươn lên. Chính những lời nói giản dị ấy đã tiếp thêm cho em niềm tin và động lực để không bỏ cuộc trước thử thách.

Không chỉ quan tâm đến việc học, mẹ còn dạy em những bài học làm người. Mẹ dạy em biết lễ phép với người lớn, yêu thương em nhỏ, sống trung thực và biết quan tâm đến những người xung quanh. Qua cách mẹ cư xử với mọi người, em học được sự nhẫn nại, lòng bao dung và cách sống tử tế. Những bài học ấy không được ghi trong sách vở, nhưng lại vô cùng quý giá và theo em suốt cuộc đời.

Thời gian trôi qua thật nhanh, em dần lớn lên từng ngày, còn mẹ thì ngày một già đi. Có những lúc em vô tình quên quan tâm đến mẹ, chỉ mải nghĩ đến bản thân mình. Mỗi khi nhận ra điều đó, em lại cảm thấy ân hận và tự nhủ phải thay đổi. Em hiểu rằng tình yêu thương của mẹ là vô điều kiện, nhưng em không thể mãi vô tâm trước những hi sinh thầm lặng ấy.

Em luôn mong mình sẽ trở thành người con ngoan, trò giỏi để mẹ yên lòng. Em cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện đạo đức và sống có trách nhiệm hơn với bản thân và gia đình. Em tin rằng chỉ cần nhìn thấy em trưởng thành, sống tốt và biết yêu thương, đó đã là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với mẹ.

Đối với em, mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là điểm tựa tinh thần vững chắc. Mỗi khi em mệt mỏi hay buồn phiền, chỉ cần nghĩ đến mẹ, em lại cảm thấy bình yên và có thêm sức mạnh để tiếp tục cố gắng. Tình yêu thương của mẹ giống như dòng suối mát lành, lặng lẽ chảy suốt đời mà không bao giờ cạn.

Mẹ – hai tiếng gọi thân thương ấy đối với em chứa đựng biết bao yêu thương, hi sinh và bao dung. Dù mai này em có lớn khôn, có đi xa đến đâu, hình ảnh người mẹ hiền cùng tình yêu thương âm thầm ấy vẫn sẽ luôn ở trong trái tim em. Em yêu mẹ rất nhiều và sẽ luôn trân trọng, gìn giữ tình cảm thiêng liêng ấy suốt cuộc đời mình.

ee nha mk nhìn nhầm nh a mk tưởng cau kêu là còn các cau bnhieu mk kh khoe nha ee sory nha ee

Cuộc đời mỗi người là một hành trình dài với biết bao trải nghiệm đáng nhớ. Trong số những kỉ niệm đã qua, có một lần trải nghiệm khiến em nhớ mãi, đó là chuyến tham quan Bảo tàng Việt Nam tại Hạ Long cùng gia đình

Hôm ấy, bầu trời Hạ Long trong xanh, nắng nhẹ trải đều trên mặt vịnh. Từ xa, tòa bảo tàng hiện lên sừng sững với màu đen huyền bí, mang dáng vẻ hiện đại nhưng lại chứa đựng cả chiều sâu lịch sử. Ngay khi bước chân vào bên trong, em cảm thấy choáng ngợp trước không gian rộng lớn và cách trưng bày vô cùng khoa học, sinh động.

Em đặc biệt ấn tượng với khu trưng bày về lịch sử Việt Nam qua các thời kì. Những hiện vật như trống đồng, công cụ lao động cổ, trang phục truyền thống hay các bức tranh tái hiện chiến tranh đã giúp em hình dung rõ hơn về cuộc sống của ông cha ta ngày xưa. Mỗi hiện vật không chỉ là một đồ vật vô tri mà dường như còn mang theo câu chuyện, hơi thở của lịch sử dân tộc. Khi đứng trước những hình ảnh về các cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm, em cảm thấy vô cùng xúc động và tự hào trước tinh thần bất khuất, kiên cường của dân tộc Việt Nam.

Không chỉ có lịch sử, bảo tàng còn giới thiệu về thiên nhiên và con người Quảng Ninh. Em thích thú khi nhìn thấy những mô hình về than đá, biển cả, sinh vật biển và đời sống của ngư dân vùng vịnh. Những hình ảnh ấy giúp em hiểu hơn về quê hương mình – nơi không chỉ đẹp bởi cảnh sắc thiên nhiên mà còn giàu truyền thống văn hóa và lịch sử.

Chuyến đi ấy không chỉ mang lại cho em kiến thức mà còn để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc. Em nhận ra rằng lịch sử không hề khô khan như em từng nghĩ, mà rất gần gũi và đáng trân trọng. Rời khỏi bảo tàng, trong lòng em dâng lên niềm tự hào và ý thức phải học tập tốt hơn để xứng đáng với những hi sinh của thế hệ đi trước.

Đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại chuyến đi Bảo tàng Việt Nam ở Hạ Long, em vẫn cảm thấy bồi hồi và xúc động. Đó là một kỉ niệm đẹp, một trải nghiệm quý giá mà em sẽ luôn ghi nhớ trong hành trang trưởng thành của mình.