Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ngô Văn Hòa
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Khi đọc bài thơ Mầm non của Võ Quảng, em cảm thấy vô cùng xúc động trước hình ảnh mầm non bé nhỏ nhưng giàu sức sống. Ban đầu, mầm non chỉ “nép lặng im” dưới lớp vỏ, giống như một sinh mệnh còn non nớt, rụt rè trước thế giới rộng lớn. Thế nhưng, mầm non không hề yếu đuối mà âm thầm lắng nghe, quan sát thiên nhiên đang chuyển mình. Khi nghe tiếng chim báo hiệu mùa xuân, mầm non đã mạnh mẽ bật vỏ, vươn mình đứng dậy giữa trời và khoác lên chiếc áo xanh biếc. Hình ảnh ấy khiến em cảm nhận được niềm vui, sự hi vọng và sức sống mãnh liệt của thiên nhiên. Qua mầm non, em hiểu rằng trong cuộc sống, dù còn nhỏ bé hay gặp nhiều khó khăn, mỗi người vẫn cần kiên nhẫn, tin tưởng và không ngừng vươn lên để trưởng thành.

Câu 2

Trong lịch sử dân tộc Việt Nam, có những con người tuy đã đi xa nhưng hình ảnh và nhân cách của họ vẫn sống mãi trong lòng hậu thế. Đối với em, thầy Chu Văn An là một người như thế – một người thầy đáng kính, khiến em luôn cảm thấy tự hào và xúc động mỗi khi nhắc đến.

Đọc những câu chuyện về cuộc đời thầy, em cảm nhận được một con người giản dị, tận tụy và hết lòng vì học trò. Thầy dành cả cuộc đời cho việc dạy học, coi tri thức và đạo đức là điều quan trọng nhất. Hình ảnh thầy đứng trên bục giảng, kiên nhẫn giảng từng bài học cho học trò, khiến em liên tưởng đến những người thầy, người cô của mình hôm nay. Ở thầy không chỉ có trí tuệ uyên bác mà còn có tấm lòng yêu thương và trách nhiệm sâu sắc.

Điều khiến em cảm phục nhất là khí phách và sự chính trực của thầy Chu Văn An. Trước những điều sai trái trong triều đình, thầy đã dũng cảm dâng “Thất trảm sớ” để bảo vệ lẽ phải. Khi không được chấp nhận, thầy sẵn sàng rời bỏ chức quan, trở về quê tiếp tục dạy học. Ôi, một nhân cách thật cao đẹp! Thầy thà sống thanh bạch còn hơn cúi đầu trước cái xấu. Nghĩ đến đó, lòng em không khỏi bồi hồi và kính trọng.

Ngày nay, tên của thầy Chu Văn An được đặt cho một số con đường và trường học, như một cách để tưởng nhớ và tôn vinh công lao của thầy. Hình ảnh người thầy mẫu mực ấy luôn là tấm gương sáng, nhắc nhở em phải chăm chỉ học tập, sống trung thực và biết bảo vệ điều đúng đắn. Với em, thầy Chu Văn An mãi là biểu tượng đẹp của đạo làm thầy và đạo làm người.

Câu 1

thể thơ của văn bản trên là thơ 5 chữ

Câu 2.
Khổ thơ đầu tiên gieo vần chân, chủ yếu là vần liền

Câu 3.
Chủ đề của bài thơ là:
Ca ngợi sức sống mạnh mẽ của mầm non và vẻ đẹp của sự sống khi mùa xuân đến

Câu 4.
Nhan đề “Mầm non” phù hợp với nội dung bài thơ, vì:

Mầm non là hình ảnh trung tâm, xuất hiện xuyên suốt tác phẩm

Bài thơ kể về quá trình mầm non thức dậy, vươn lên khi mùa xuân tới

Qua mầm non, tác giả gửi gắm ý nghĩa về sự sống, hi vọng và khởi đầu mới.

Câu 5.
Hình ảnh mầm non trong bài thơ gợi ra thông điệp:
Con người cần kiên nhẫn, nuôi dưỡng ước mơ và tin tưởng vào tương lai

Mỗi người cần dũng cảm thay đổi và vươn lên để khẳng định bản thân

Trong các tác phẩm văn học em đã học, nhân vật Dế Mèn trong Dế Mèn phiêu lưu ký của nhà văn Tô Hoài để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Không chỉ là một nhân vật loài vật được nhân hóa sinh động, Dế Mèn còn là hình ảnh ẩn dụ cho quá trình trưởng thành của con người, từ bồng bột đến chín chắn, từ ích kỉ đến biết sống có trách nhiệm.

Dế Mèn xuất hiện với dáng vẻ khỏe mạnh, cường tráng và đầy kiêu hãnh. Đôi càng mẫm bóng, đôi vuốt nhọn hoắt cùng tiếng gáy vang xa khiến Dế Mèn luôn tự hào về bản thân. Chính sự tự tin thái quá ấy đã khiến Dế Mèn trở nên kiêu căng, coi thường kẻ yếu. Dế Mèn thường trêu chọc, bắt nạt những con vật xung quanh mà không nghĩ đến hậu quả. Đây là đặc điểm nổi bật cho thấy tính cách bồng bột, hiếu thắng của một “chàng trai trẻ” chưa từng trải.

Sai lầm lớn nhất của Dế Mèn là trò trêu chị Cốc dẫn đến cái chết thương tâm của Dế Choắt. Trước khi chết, Dế Choắt đã để lại lời khuyên đầy xót xa: “Ở đời mà có thói hung hăng, bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ thì sớm muộn cũng mang họa vào thân”. Cái chết ấy trở thành cú sốc lớn, khiến Dế Mèn vô cùng ân hận và day dứt. Đây chính là bước ngoặt quan trọng trong quá trình thay đổi của nhân vật. Từ một kẻ chỉ biết đến mình, Dế Mèn bắt đầu suy nghĩ, biết nhìn nhận lỗi lầm và tự rút ra bài học cho bản thân.

Sau biến cố đó, Dế Mèn quyết định lên đường phiêu lưu, mong muốn học hỏi và giúp đỡ kẻ yếu. Trong những chuyến đi, Dế Mèn dần trở nên chín chắn, biết yêu thương, biết bênh vực lẽ phải và sống có trách nhiệm hơn với cộng đồng. Nhân vật không chỉ thay đổi trong suy nghĩ mà còn trong hành động, thể hiện rõ sự trưởng thành về nhân cách.

Qua nhân vật Dế Mèn, nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm bài học sâu sắc về quá trình trưởng thành của con người. Ai cũng có thể mắc sai lầm, nhưng quan trọng là biết nhận ra lỗi lầm và sửa đổi. Dế Mèn khiến em hiểu rằng sống khiêm tốn, biết suy nghĩ cho người khác và có trách nhiệm với hành động của mình là điều vô cùng cần thiết. Chính vì thế, Dế Mèn là một nhân vật văn học để lại trong em nhiều ấn tượng và suy ngẫm sâu sắc.

Trong các tác phẩm văn học em đã học, nhân vật Dế Mèn trong Dế Mèn phiêu lưu ký của nhà văn Tô Hoài để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Không chỉ là một nhân vật loài vật được nhân hóa sinh động, Dế Mèn còn là hình ảnh ẩn dụ cho quá trình trưởng thành của con người, từ bồng bột đến chín chắn, từ ích kỉ đến biết sống có trách nhiệm.

Dế Mèn xuất hiện với dáng vẻ khỏe mạnh, cường tráng và đầy kiêu hãnh. Đôi càng mẫm bóng, đôi vuốt nhọn hoắt cùng tiếng gáy vang xa khiến Dế Mèn luôn tự hào về bản thân. Chính sự tự tin thái quá ấy đã khiến Dế Mèn trở nên kiêu căng, coi thường kẻ yếu. Dế Mèn thường trêu chọc, bắt nạt những con vật xung quanh mà không nghĩ đến hậu quả. Đây là đặc điểm nổi bật cho thấy tính cách bồng bột, hiếu thắng của một “chàng trai trẻ” chưa từng trải.

Sai lầm lớn nhất của Dế Mèn là trò trêu chị Cốc dẫn đến cái chết thương tâm của Dế Choắt. Trước khi chết, Dế Choắt đã để lại lời khuyên đầy xót xa: “Ở đời mà có thói hung hăng, bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ thì sớm muộn cũng mang họa vào thân”. Cái chết ấy trở thành cú sốc lớn, khiến Dế Mèn vô cùng ân hận và day dứt. Đây chính là bước ngoặt quan trọng trong quá trình thay đổi của nhân vật. Từ một kẻ chỉ biết đến mình, Dế Mèn bắt đầu suy nghĩ, biết nhìn nhận lỗi lầm và tự rút ra bài học cho bản thân.

Sau biến cố đó, Dế Mèn quyết định lên đường phiêu lưu, mong muốn học hỏi và giúp đỡ kẻ yếu. Trong những chuyến đi, Dế Mèn dần trở nên chín chắn, biết yêu thương, biết bênh vực lẽ phải và sống có trách nhiệm hơn với cộng đồng. Nhân vật không chỉ thay đổi trong suy nghĩ mà còn trong hành động, thể hiện rõ sự trưởng thành về nhân cách.

Qua nhân vật Dế Mèn, nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm bài học sâu sắc về quá trình trưởng thành của con người. Ai cũng có thể mắc sai lầm, nhưng quan trọng là biết nhận ra lỗi lầm và sửa đổi. Dế Mèn khiến em hiểu rằng sống khiêm tốn, biết suy nghĩ cho người khác và có trách nhiệm với hành động của mình là điều vô cùng cần thiết. Chính vì thế, Dế Mèn là một nhân vật văn học để lại trong em nhiều ấn tượng và suy ngẫm sâu sắc.

liền với hđtn ngon thí iiiiii


Bài thơ "Chiều đồng nội" của Nguyễn Lãm Thắng đã gợi lên trong em những xúc cảm lắng đọng về một không gian bình yên, nhuốm màu hoài niệm. Những hình ảnh gần gũi, quen thuộc như cánh diều, bờ đê, khói bếp... được vẽ nên bằng một giọng thơ nhẹ nhàng, êm ái, khiến người đọc như đang lạc bước vào một miền quê thanh bình và cổ tích.  Mở đầu bài thơ, tác giả vẽ ra khung cảnh một buổi chiều quê êm đềm: những cánh diều chấp chới trên cao, những cô bé, cậu bé đùa nghịch trên bờ đê. Hình ảnh đó mang đến một cảm giác an yên, trong trẻo, gợi nhớ về tuổi thơ đã qua. Không gian ấy còn được tô điểm bằng khói bếp lan tỏa trong không trung, mang theo hơi ấm của tình thân, của gia đình.  Bài thơ còn khắc họa một không gian buồn man mác, một nỗi nhớ quê da diết khi tác giả viết về "bóng ai đó đang dõi mắt về phía nơi xa". Phải chăng đó là hình ảnh người đi xa, đang nhớ về quê hương? Nỗi nhớ ấy đan xen với nỗi buồn của thời gian, của những năm tháng đã qua.  "Chiều đồng nội" không chỉ là bức tranh về một miền quê, mà còn là lời tự sự về sự trưởng thành, về những gì đã mất đi, và những gì còn lại. Bài thơ đã chạm đến trái tim người đọc, để lại trong em những dư âm khó quên. Nó khiến em cảm nhận sâu sắc hơn về vẻ đẹp bình dị của quê hương, về giá trị của những kỷ niệm và sự trưởng thành. 
Bài thơ "Chiều đồng nội" của Nguyễn Lãm Thắng đã gợi lên trong em những xúc cảm lắng đọng về một không gian bình yên, nhuốm màu hoài niệm. Những hình ảnh gần gũi, quen thuộc như cánh diều, bờ đê, khói bếp... được vẽ nên bằng một giọng thơ nhẹ nhàng, êm ái, khiến người đọc như đang lạc bước vào một miền quê thanh bình và cổ tích.  Mở đầu bài thơ, tác giả vẽ ra khung cảnh một buổi chiều quê êm đềm: những cánh diều chấp chới trên cao, những cô bé, cậu bé đùa nghịch trên bờ đê. Hình ảnh đó mang đến một cảm giác an yên, trong trẻo, gợi nhớ về tuổi thơ đã qua. Không gian ấy còn được tô điểm bằng khói bếp lan tỏa trong không trung, mang theo hơi ấm của tình thân, của gia đình.  Bài thơ còn khắc họa một không gian buồn man mác, một nỗi nhớ quê da diết khi tác giả viết về "bóng ai đó đang dõi mắt về phía nơi xa". Phải chăng đó là hình ảnh người đi xa, đang nhớ về quê hương? Nỗi nhớ ấy đan xen với nỗi buồn của thời gian, của những năm tháng đã qua.  "Chiều đồng nội" không chỉ là bức tranh về một miền quê, mà còn là lời tự sự về sự trưởng thành, về những gì đã mất đi, và những gì còn lại. Bài thơ đã chạm đến trái tim người đọc, để lại trong em những dư âm khó quên. Nó khiến em cảm nhận sâu sắc hơn về vẻ đẹp bình dị của quê hương, về giá trị của những kỷ niệm và sự trưởng thành.