Giới thiệu về bản thân
Câu 1: Trong đoạn trích tiểu thuyết Sống mòn, Nam Cao đã khắc họa tinh tế diễn biến tâm lý nhân vật Thứ – một trí thức nghèo sống trong bế tắc. Đầu tiên, Thứ rơi vào trạng thái hoảng hốt, sợ hãi khi nhận ra đời mình cứ lặp lại vô vị, mệt mỏi, “như mơ ngủ”, không có lối thoát. Sự lo toan về trách nhiệm của người con cả với cha mẹ, với vợ con và sáu đứa em khiến tương lai của Thứ càng trở nên “sầm tối”, nặng nề như “con ngựa còm” hết dốc này đến dốc khác. Cao trào tâm lý dồn nén hơn khi Thứ chứng kiến cảnh cả nhà nhường mình từng miếng ăn, phải “nhịn cho quen” để tồn tại. Trước đĩa cá kho nhỏ bé, Thứ day dứt, xấu hổ, thương xót người thân. Những giọt nước mắt nghẹn nơi cổ họng bộc lộ sâu sắc tình thương, lòng hiếu nghĩa và nhân cách giàu lòng tự trọng. Qua đó, Nam Cao đã thể hiện những phẩm chất đáng quý của Thứ: yêu thương, đầy trách nhiệm, nhân hậu, giàu trắc ẩn và luôn biết nghĩ cho người khác. Đồng thời, nhà văn cũng phê phán xã hội nghèo đói, tù túng khiến những con người tốt đẹp bị mài mòn dần trong bi kịch cơm áo
Câu 2:
Trong xã hội hiện đại, khi công nghệ phát triển mạnh mẽ và tiêu chuẩn thẩm mỹ đang ngày càng bị “đóng khuôn”, chiến dịch “Turn your back” của Dove ra đời như một lời nhắc nhở nhân văn về giá trị thật của vẻ đẹp con người. Chiến dịch kêu gọi mọi người quay lưng lại với các hiệu ứng chỉnh sửa khuôn mặt bằng AI – vốn đang khiến chúng ta dần đánh mất nét riêng, chạy theo những mẫu hình không có thật. Thông điệp “Vẻ đẹp không có chuẩn mực” không chỉ ca ngợi vẻ đẹp tự nhiên, mà còn khuyến khích sự tự tin, tôn trọng sự khác biệt. Trước hết, có thể thấy áp lực ngoại hình hiện nay đang gia tăng mạnh mẽ, đặc biệt ở nữ giới và học sinh, sinh viên. Mỗi ngày, mạng xã hội tràn ngập hình ảnh những gương mặt giống nhau, với làn da hoàn hảo, sống mũi cao, đôi mắt to. Việc lạm dụng bộ lọc khiến nhiều người cảm thấy tự ti với chính mình, coi ngoại hình tự nhiên là điều “kém đẹp” và tìm cách chỉnh sửa để hòa nhập. Từ đó, tâm lý so sánh, mặc cảm hình thành, dẫn đến rối loạn ăn uống, trầm cảm, hay phẫu thuật thẩm mỹ quá mức. Dove đã chạm đến một vấn đề nhức nhối: khi công nghệ “tô vẽ” cái đẹp, con người quên mất giá trị thật. Bên cạnh đó, vẻ đẹp vốn đa dạng và độc đáo. Tạo hóa không tạo ra hai chiếc lá giống hệt nhau, huống hồ khuôn mặt con người. Mỗi đường nét, mỗi vết nhăn hay tàn nhang là dấu ấn của thời gian, trải nghiệm và cảm xúc. Chính sự khác biệt ấy làm nên cá tính, sự hấp dẫn riêng biệt không ai trộn lẫn. Nếu tất cả đều chạy theo một chuẩn mực, thế giới sẽ trở nên đơn điệu, nhàm chán, và bản sắc cá nhân bị xóa nhòa. Chiến dịch của Dove cho thấy: hoàn hảo không nằm ở việc giống nhau, mà nằm ở việc dám là chính mình. Quan trọng hơn, thông điệp này hướng con người đến việc trân trọng bản thân, yêu thương những “khiếm khuyết” vốn rất đời thường. Không ai hoàn hảo, nhưng mỗi người hoàn hảo theo cách của riêng mình. Một vết sẹo có thể ghi dấu một hành trình kiên cường, một nụ cười hở lợi lại toát lên sự hồn nhiên đáng yêu. Khi chấp nhận bản thân, ta sẽ giảm bớt áp lực, sống thoải mái và hạnh phúc hơn. Với giới trẻ ngày nay, thông điệp của Dove càng trở nên ý nghĩa. Thay vì mất thời gian sống trong ảo ảnh mạng xã hội, chúng ta nên chú trọng rèn luyện sức khỏe, tri thức, kỹ năng, bản lĩnh. Giá trị con người không chỉ nằm ở mặt đẹp, mà ở nhân cách, trí tuệ, sự tử tế và tinh thần sáng tạo. Một tâm hồn đẹp mới là vẻ đẹp bền vững nhất. Từ thông điệp của Dove, bản thân tôi hiểu rằng cần học cách yêu thương chính mình, không tự ti hay chạy theo đánh giá từ số đông. Mỗi người cần biết tôn trọng vẻ đẹp của người khác và tránh tạo áp lực ngoại hình bằng lời nói hay bình phẩm. Chỉ khi xã hội trân trọng sự đa dạng, con người mới thật sự được sống hạnh phúc. Tóm lại, chiến dịch “Turn your back” của Dove không chỉ là quảng cáo, mà là hồi chuông cảnh tỉnh về giá trị của vẻ đẹp tự nhiên. Vẻ đẹp vốn không có chuẩn mực, và điều hoàn hảo nhất lại chính là sự không hoàn hảo. Hãy yêu thương bản thân, bởi đó là chìa khóa của hạnh phúc và tự do.
Câu 1: Ngôi kể của văn bản trên là ngôi thứ ba, nhân vật xưng "y" là ông giáo Thứ. Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật ông giáo Thứ. Điểm nhìn này giúp người đọc hiểu rõ tâm trạng, suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật, tạo nên sự đồng cảm và gần gũi với nhân vật. Câu 3: Nước mắt của Thứ lại ứa ra khi ăn cơm vì y cảm thấy thương bà, thương mẹ, thương vợ, thương các em quá đến nỗi không ăn được. Y nhận ra rằng mình đang hưởng thụ trong khi những người thân yêu của mình đang phải chịu khổ, điều này khiến y cảm thấy tội lỗi và đau đớn. Câu 4: Thông qua nhân vật ông giáo Thứ, nhà văn Nam Cao đã phản ánh thực trạng xã hội Việt Nam thời kỳ đó, nơi mà người dân phải sống trong nghèo khổ, bất công và thiếu thốn. Ông giáo Thứ là hình ảnh của tầng lớp trí thức nghèo, sống trong cảnh khốn khó nhưng vẫn giữ được lòng nhân hậu và sự nhạy cảm. Nhà văn cũng muốn phê phán xã hội bất công, nơi mà người giàu càng giàu, người nghèo càng nghèo.