Giới thiệu về bản thân

@LamChenLyy: " Say Hi " lớp 5A1 mik đẹp trai số hai thì ko ai dám nhận số một/ lớp 5A1 mik đá bóng hay số hai thì cũng ko ai số một/ lớp 5A1 mik đáng cầu lông hay số hai thì ko ai dám nhận số một / lớp 5A1 mik đánh pickleball hay số hai thì cũng ko ai dám nhận số một
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

bạn ơi câu hỏi phải có đầy đủ thông tin thì mới trả lời dc bạn nhé

viết bài văn tả về 1 con mèo Mèo là một trong những loài vật gần gũi và được yêu thích nhất trong cuộc sống của con người. Mỗi chú mèo đều mang một nét cá tính riêng biệt, nhưng có lẽ, điểm chung lớn nhất của chúng chính là sự duyên dáng, lanh lợi và khả năng mang lại niềm vui cho gia đình [1]. Chú mèo nhà tôi tên là "Mướp", một cái tên rất đỗi dân dã, nhưng Mướp lại sở hữu một vẻ ngoài vô cùng quý phái. Bộ lông của Mướp là sự pha trộn hài hòa giữa ba màu: trắng, đen và vàng, tạo thành những vệt loang lổ đặc trưng mà người ta vẫn gọi là "tam thể". Lông Mướp ngắn nhưng dày và mượt như nhung, sờ vào rất thích tay. Cặp mắt của Mướp to tròn và long lanh như hai viên bi ve màu xanh lục bảo. Đặc biệt, đôi mắt này có thể thay đổi độ mở tùy thuộc vào ánh sáng: híp lại thành một đường chỉ mỏng dưới ánh nắng ban ngày và mở to tròn xoe, phản chiếu ánh sáng lấp lánh khi trời tối, giúp Mướp dễ dàng quan sát mọi thứ xung quanh. Hai tai Mướp nhỏ, dựng đứng và rất thính, chỉ cần một tiếng động sột soạt nhỏ nhất từ góc bếp là Mướp đã vểnh tai lên nghe ngóng. Dáng đi của Mướp thì không chê vào đâu được, nhẹ nhàng và uyển chuyển như một vũ công ba lê. Mỗi bước chân Mướp đi đều rón rén, không hề phát ra tiếng động, nhờ những miếng đệm thịt hồng mềm mại dưới mỗi bàn chân. Chiếc đuôi dài, luôn ve vẩy nhẹ nhàng theo từng bước đi, dường như là công cụ giữ thăng bằng tuyệt vời và cũng là thước đo cảm xúc của chú. Mướp là một thợ săn bẩm sinh. Dù đã được cho ăn uống đầy đủ, bản năng săn mồi trong Mướp vẫn rất mạnh mẽ. Thỉnh thoảng, Mướp lại trổ tài bắt một con thạch sùng hoặc rình rập một con chuột chạy qua. Những lúc như vậy, Mướp tập trung cao độ, toàn thân căng ra, vờn qua vờn lại con mồi rồi tung ra cú vồ chớp nhoáng đầy chính xác. Tuy nhiên, bên cạnh vẻ ngoài lạnh lùng của một sát thủ, Mướp lại là một "cục bông" đầy tình cảm. Sau những giờ phút rong chơi hay săn mồi mệt mỏi, Mướp thường tìm đến bên tôi, nhảy lên đùi, dụi dụi cái đầu nhỏ vào tay tôi để làm nũng. Tiếng "gừm gừm" nho nhỏ phát ra từ cổ họng mỗi khi Mướp được vuốt ve chính là âm thanh êm dịu nhất giúp tôi xua tan mọi mệt mỏi [1]. Mỗi buổi tối, Mướp có thói quen cuộn tròn mình thành một búi lông ấm áp bên cạnh giường ngủ của tôi. Sự hiện diện của Mướp mang lại cảm giác bình yên và ấm áp lạ thường. Mèo Mướp không chỉ là một con vật nuôi, nó đã trở thành một thành viên thân thiết, mang lại nhiều niềm vui và tiếng cười cho gia đình tôi.

mik chưa ngủ vì cô giao hơi nhiều bài nek

Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê Dìu tôi đi lúc quên lối về Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau   Rồi ngày mai Còn ai với ai ở lại Vẫn căng buồm ra khơi Theo làn gió mới Vì biết đâu mọi thứ chưa bắt đầu   Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau Ngày em đến áng mây xanh thêm Ngày em đi nắng vương cuối thềm Thiếu em tôi sợ bơ vơ, vắng em như tàn cơn mơ Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê Dìu tôi đi lúc quên lối về Quãng đời thanh xuân, sao em cho tôi giữ lấy, giữ lấy.   Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê Dìu tôi đi lúc quên lối về Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau.

ccho xin tick ik pls

Ngày thay đêm, vội trôi giấc mơ êm đềm Tôi lênh đênh trên biển vắng Hoàng hôn chờ em chưa buông nắng Đừng tìm nhau Vào hôm gió mưa tơi bời Sợ lời sắp nói vỡ tan thương đau Hẹn kiếp sau có nhau trọn đời   Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau Ngày em đến áng mây xanh thêm Ngày em đi nắng vương cuối thềm Thiếu em tôi sợ bơ vơ, vắng em như tàn cơn mơ Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê Dìu tôi đi lúc quên lối về Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau   Rồi ngày mai Còn ai với ai ở lại Vẫn căng buồm ra khơi Theo làn gió mới Vì biết đâu mọi thứ chưa bắt đầu   Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau Ngày em đến áng mây xanh thêm Ngày em đi nắng vương cuối thềm Thiếu em tôi sợ bơ vơ, vắng em như tàn cơn mơ Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê Dìu tôi đi lúc quên lối về Quãng đời thanh xuân, sao em cho tôi giữ lấy, giữ lấy.   Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau Một người khẽ cười, người kia cũng dịu nỗi đau Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê Dìu tôi đi lúc quên lối về Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau.