Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vũ Thị Thu Hương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Cô khen Phạm Phúc nhé !

Em giỏi lắm ! Cô khen vì em đã tự giác làm bài !

Bạn cần viết hoa đầu câu.

Bạn cần viết hoa đầu câu.

Trung thực là một đức tính quý của con người. Những người trung thực luôn được mọi người yêu quý và giúp đỡ. Câu chuyện “Ba lưỡi rìu” ch0 chúng ta thấy điều đó.

Ngày xưa, ở một ngôi làng ven núi có một chàng tiều phu nghèo mồ côi cha mẹ. Tài sản quý giá nhất của chàng là một lưỡi rìu bằng sắt. Hàng ngày, chàng vào rừng đốn củi để kiếm sống.

Một hôm, khi đang đốn củi cạnh một dòng sông, không may lưỡi rìu của chàng bị văng xuống sông. Chàng buồn bã  ngồi khóc. Bỗng có một ông cụ râu tóc bạc trắng, mắt sáng như sao hiện lên, hỏi:

- Vì sao cháu khóc ?

Nghe chàng kể xong, cụ hứa sẽ vớt lưỡi rìu cho chàng.

Cụ già lặn xuống nước và vớt lên một lưỡi rìu bằng vàng lấp lánh và nói:

- Lưỡi rìu của con đây, con hãy cầm lấy.

Chàng trai lắc đầu:

-Thưa cụ đây không phải lưỡi rìu của con.

Cụ già lại lặn xuống sông rồi vớt lên một lưỡi rìu bằng bạc sáng loáng. Chàng trai vẫn lắc đầu không nhận.

Lần thứ ba, cụ già hiện lên với một lưỡi rìu bằng sắt cũ kĩ. Chàng tiều phu nhìn thấy reo lên:

- Đây mới là lưỡi rìu của con. Con cảm ơn ông nhiều lắm ạ.

Cụ già tỏ vẻ hài lòng nói:

- Con là người trung thực, thật thà. Ta tặng con cả ba lưỡi rìu này.

Chàng trai nhận lấy ba lưỡi rìu. Chàng vui vẻ cảm ơn ông cụ rồi ra về lòng ngập tràn niềm vui. Qua câu chuyện này, em học tập được từ chàng tiều phu đức tính trung thực, thật thà. Em sẽ  không nói dối, không tùy tiện lấy những gì không phải của mình. Nhặt được của rơi trả lại người đánh mất. Như vậy em sẽ được mọi người yêu quý, tôn trọng.

 

Câu 5 Em ấn tượng nhất với chi tiêt:  

Chiều hôm sau, lúc tan trường, một cậu bé trạc mười tuổi, gầy gò, mặc chiếc áo cũ rách, ngồi bưng mặt khóc ở đúng chỗ ông lão mất đêm kia.

     Cậu nói: Cháu đi đánh giầy vẫn được ông cụ ở đây cho ăn, cho ngủ. Cháu bị lạc mấy hôm, bây giờ về không thấy ông đâu…

Vì ông lão nghèo khó nhưng có tấm lòng nhân hậu thật đáng ngưỡng mộ

Câu 6: Bài đọc kể về một ông lão ngheò khó nhưng có một tấm lòng nhân hậu

Câu 9: lạc; về; thấy