Giới thiệu về bản thân
Trong đoạn trích “Cậu bé nạo ống khói”, Edmondo De Amicis đã khắc họa một hình ảnh vô cùng cảm động: một cậu bé lao động nghèo, bé nhỏ và tội nghiệp giữa phố xá nhộn nhịp. Hình ảnh ấy không chỉ làm người đọc thương xót mà còn gợi lên niềm trân trọng đối với những tấm lòng nhân hậu của con người.
Cậu bé xuất hiện với thân hình “đen ngòm những bồ hóng”, mang theo cái bị, chổi và dụng cụ nạo ống khói – những vật quen thuộc của một công việc nặng nhọc mà lẽ ra trẻ em không phải làm. Tư thế “tay tựa vào tường, đầu gục xuống” cho thấy sự mệt mỏi, bất lực và tuyệt vọng. Đặc biệt, tiếng khóc “nức nở, não nuột” của cậu làm bật lên nỗi tủi thân của một đứa trẻ sống trong thiếu thốn và sợ hãi. Chỉ một chi tiết nhỏ – “bỏ tiền vào túi áo thủng” – cũng đủ để người đọc hình dung cậu bé nghèo đến mức áo quần rách nát, đời sống bấp bênh và cơ cực.
Khi kể lại việc đánh rơi số tiền công, cậu bé hiện lên như một người vừa đáng thương, vừa ngoan ngoãn và có trách nhiệm. Số tiền tuy chỉ “ba hào”, nhưng với cậu đó là cả một ngày lao động vất vả, là nghĩa vụ cậu phải hoàn thành với chủ. Nỗi sợ “không dám trở về nhà chủ vì sợ bị đánh” cho thấy cuộc sống của cậu không chỉ nghèo mà còn bị đối xử rất nghiệt ngã. Cái gục đầu xuống cánh tay “như một kẻ tuyệt vọng” là hình ảnh đau lòng, phơi bày cả tuổi thơ bị vùi lấp trong lao động khổ ải và sự bất công.
Dù hoàn cảnh khó khăn, cậu bé vẫn hiện lên với gương mặt “hết sức hiền hậu”. Giữa vòng tay giúp đỡ của các nữ sinh, cậu không hề lợi dụng hay đòi hỏi. Cậu chỉ lặng lẽ đứng lau nước mắt khi nhận được sự giúp đỡ bất ngờ và chan chứa tình người. Cảnh “hai tay đầy xu”, “khuyết áo và túi áo nhét đầy tiền và hoa” không chỉ nói lên sự hào phóng của các nữ sinh, mà còn làm nổi bật sự nhỏ bé, trong sáng và đáng thương của cậu bé – một đứa trẻ cuối cùng cũng được chạm tới sự ấm áp mà em xứng đáng nhận.
Hình ảnh cậu bé nạo ống khói là một điểm sáng đầy xúc động của đoạn trích. Qua nhân vật này, tác giả gửi gắm lời nhắc nhở về sự quan tâm, lòng trắc ẩn và trách nhiệm của mỗi người đối với những mảnh đời bất hạnh. Cậu bé nạo ống khói trở thành biểu tượng của tuổi thơ nghèo khổ nhưng vẫn giữ được sự hiền lành, khiến ta vừa thương vừa trân trọng.
Từ câu chuyện, em rút ra hai bài học. Bài học thứ nhất là nhận thức :Lòng nhân ái và sự sẻ chia có thể làm thay đổi cuộc đời của một người đang gặp khó khăn.Chỉ một hành động nhỏ nhưng chân thành cũng có thể mang lại niềm vui, sự hy vọng và tạo nên một xã hội ấm áp hơn. Bài học thứ hai là bài học hành động : Sống đoàn kết và biết chung tay , biết chia sẻ với người gặp khó khăn , luôn cư xử tử tế và tôn trọng mọi người.
Biện pháp tu từ được sử dụng là : So sánh.
Dấu hiệu nhận biết Cụm “đổ ra như mưa” so sánh lượng xu mà các nữ sinh góp cho cậu bé với mưa rơi xối xả, liên tục.
Tác dụng:
Nhấn mạnh sự nhiều và dồn dập của số tiền xu mà các nữ sinh mang đến giúp cậu bé. Thể hiện tình cảm nhân ái, tấm lòng tốt bụng của các bạn nữ sinh: giúp mà không tiếc, ai cũng muốn góp phần. Tạo hình ảnh sinh động, giúp người đọc cảm nhận không khí vui tươi, ấm áp và chan đầy yêu thương của cảnh góp tiền.