Nguyễn Ngọc Bảo Châu

Giới thiệu về bản thân

mãi iu mn cho tui 1 tim nho
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

c9: Qua  bài văn kể về chiếc  lá của nhà văn trần hoài dương em đã tìm thấy từ láy nhỏ nhoi  và nó đã giúp cho bài văn:

  1. Âm điệu và nhịp điệu: Từ láy "nhỏ nhoi" tạo ra âm điệu dễ nghe và nhịp điệu đặc trưng, giúp cho câu nói trở nên sinh động và hấp dẫn hơn. Âm thanh lặp lại làm tăng tính nhấn mạnh cho ý nghĩa.

  2. Ý nghĩa: "Nhỏ nhoi" mang ý nghĩa là nhỏ bé, không có giá trị lớn lao. Khi sử dụng từ láy này, người nói có thể muốn thể hiện sự khiêm tốn, hoặc sự nhẹ nhàng trong cách nhìn nhận sự vật, sự việc. Nó gợi lên cảm giác gần gũi, thân thuộc.

  3. Tình cảm: Từ láy này cũng có thể thể hiện một cảm xúc tích cực, như sự yêu thương hoặc sự trân quý những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Điều này có thể khiến người nghe cảm thấy ấm áp và dễ chịu.

Tóm lại, từ láy "nhỏ nhoi" không chỉ mang ý nghĩa mô tả mà còn có tác dụng tạo nên âm điệu, thể hiện cảm xúc và chiều sâu trong sự diễn đạt.

c10: Câu chuyện về chú thỏ và chú rùa đã mang lại cho em nhiều bài học quý giá. Trong đó, bài học lớn nhất mà em rút ra là "sự kiên trì và nỗ lực sẽ giúp ta đạt được ước mơ." Chú rùa, dù chậm chạp nhưng luôn cố gắng từng bước một, cuối cùng đã giành chiến thắng trước chú thỏ tự mãn. Điều này dạy em rằng, không phải lúc nào tài năng cũng quyết định thành công, mà chính là sự bền bỉ và quyết tâm. Em cũng nhận ra rằng, trong cuộc sống, việc không ngừng học hỏi và cải thiện bản thân là rất quan trọng. Từ đó, em sẽ luôn nỗ lực không ngừng để thực hiện những mục tiêu của mình.

Chủ ngữ là cụm từ trong đoạn văn: "sự kiên trì và nỗ lực sẽ giúp ta đạt được ước mơ."

 

Trong cuộc đời mỗi người, những kỷ niệm bên gia đình, đặc biệt là với ông bà, luôn để lại những dấu ấn khó phai. Đối với em, trải nghiệm đáng nhớ nhất chính là khoảng thời gian em được sống cùng ông nội trong những ngày hè. Điều đó không chỉ giúp em hiểu thêm về cuộc sống mà còn gắn kết tình cảm gia đình.

Hè năm ngoái, em được nghỉ học và có cơ hội về quê sống cùng ông nội. Quê em nằm ở một vùng nông thôn yên bình với những cánh đồng xanh mướt, dòng sông trong veo và những buổi chiều vàng rực rỡ. Ông nội em năm nay đã ngoài 70 tuổi, nhưng ông vẫn còn rất minh mẫn và tràn đầy sức sống. Mỗi buổi sáng, ông thường dậy sớm để ra vườn tưới cây, chăm sóc rau quả. Em cùng ông ra vườn, cảm nhận không khí trong lành và hương vị của đất trời.

Một trong những hoạt động mà em thích nhất là cùng ông đi câu cá. Ông dạy em cách buộc mồi, cách thả cần và kiên nhẫn chờ đợi. Những buổi chiều bên dòng sông, hai ông cháu ngồi bên nhau, vừa câu cá vừa trò chuyện. Ông kể cho em nghe về những kỷ niệm thời trẻ, về cuộc sống khó khăn nhưng đầy niềm vui và ý nghĩa. Qua những câu chuyện của ông, em cảm nhận được sự khắc nghiệt của cuộc sống, nhưng cũng thấy được nghị lực và sự lạc quan của con người.

Một lần, trong lúc câu cá, em đã câu được một con cá lớn. Niềm vui sướng tràn ngập trong lòng em, và ông cũng rất tự hào về thành tích này. Ông bảo em rằng, không chỉ là câu cá, mà điều quan trọng hơn là những khoảnh khắc bên nhau, sự chia sẻ và tình cảm gia đình. Điều này khiến em nhận ra rằng, những kỷ niệm bên ông nội không chỉ là những hoạt động vui vẻ, mà còn là bài học về tình thân.

Ngoài những buổi đi câu, em cũng được ông dạy nhiều điều bổ ích trong cuộc sống. Ông rất am hiểu về nông nghiệp và thường chỉ cho em cách trồng rau, chăm sóc cây cối. Nhờ có ông, em đã học được cách làm đất, gieo hạt và chăm sóc cây trồng. Mỗi lần nhìn thấy những cây rau xanh tốt, em lại cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì đã cùng ông vun đắp cho vườn rau nhỏ của gia đình.

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ khác là khi ông đưa em đi tham quan các địa điểm lịch sử ở quê. Ông đã dẫn em đến thăm những di tích lịch sử, những ngôi đình cổ và những câu chuyện về tổ tiên. Ông luôn nhắc nhở em về nguồn cội, về lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh vì đất nước. Những câu chuyện của ông khiến em cảm thấy tự hào về dân tộc và trách nhiệm của mình đối với quê hương.

Thời gian trôi qua thật nhanh, mùa hè cũng sắp qua. Ngày em trở về thành phố, lòng em trĩu nặng. Ông nội đứng ở cổng, vẫy tay tạm biệt em với ánh mắt đầy yêu thương. Em hứa với ông sẽ quay lại thăm ông vào kỳ nghỉ tiếp theo. Những kỷ niệm bên ông nội đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Em cảm thấy may mắn khi có ông nội bên cạnh, một người thầy, một người bạn và là một người dẫn dắt em trên con đường trưởng thành.

Nhìn lại những ngày hè bên ông, em nhận ra rằng, những trải nghiệm đó không chỉ giúp em có thêm kiến thức mà còn mang lại cho em những bài học quý giá về tình yêu thương, sự kiên nhẫn và lòng biết ơn. Em sẽ luôn ghi nhớ những khoảnh khắc ấy, và hy vọng rằng sẽ có nhiều dịp hơn nữa để được sống bên ông, học hỏi từ ông và cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đẹp.

Cuối cùng, tất cả những trải nghiệm ấy đã giúp em hiểu rằng, gia đình chính là nơi ta tìm thấy sự ấm áp và hạnh phúc. Những ký ức với ông nội sẽ mãi là nguồn động lực để em phấn đấu trong cuộc sống, và em luôn trân trọng từng khoảnh khắc bên những người thân yêu.

c9: Biện pháp tu từ nhân hóa trong câu văn này giúp tạo hình ảnh sinh động và gần gũi hơn về nhân vật Bọ Ngựa. Khi Bọ Ngựa “đứng ngẩn mặt” và “hai hàng nước mắt rưng rưng”, tác giả đã gợi lên cảm xúc và tâm trạng của chú Bọ Ngựa như một con người, làm cho độc giả dễ dàng đồng cảm. Nhân hóa cũng giúp nhấn mạnh sự hối lỗi của Bọ Ngựa, thể hiện sự phát triển tâm lý của nhân vật. Điều này không chỉ làm tăng tính nghệ thuật của câu văn mà còn tạo ra chiều sâu cho câu chuyện. Cuối cùng, qua hình ảnh này, tác giả truyền tải một thông điệp về sự nhận thức và cảm xúc của mỗi cá thể, dù là nhỏ bé.

c10: Câu chuyện “Võ sĩ Bọ Ngựa” của nhà văn Tô Hoài mang đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá, trong đó có đức tính khiêm tốn. Để rèn luyeen ta cần phải.

  1. Lắng nghe người khác: Em sẽ cố gắng lắng nghe ý kiến của bạn bè, thầy cô và người lớn. Khi lắng nghe, em sẽ hiểu được quan điểm của họ và học hỏi được nhiều điều bổ ích.

  2. Thừa nhận sai lầm: Khi mắc lỗi, em sẽ dũng cảm thừa nhận và không đổ lỗi cho người khác. Việc này không chỉ giúp em trưởng thành mà còn thể hiện sự khiêm tốn.

  3. Tránh khoe khoang: Em sẽ hạn chế việc khoe khoang về thành tích cá nhân. Thay vào đó, em sẽ chia sẻ niềm vui với mọi người và tôn vinh sự đóng góp của người khác.

  4. Học hỏi không ngừng: Em sẽ luôn có thái độ cầu thị, tìm kiếm kiến thức từ nhiều nguồn khác nhau, và không ngần ngại hỏi han những người có kinh nghiệm hơn mình.

  5. Giúp đỡ người khác: Khi có cơ hội, em sẽ sẵn sàng giúp đỡ bạn bè hoặc những người xung quanh mà không mong đợi sự công nhận hay khen thưởng.

Những việc làm trên sẽ giúp em rèn luyện đức tính khiêm tốn, từ đó trở thành một người tốt hơn trong mắt mọi người.

 

Tết Nguyên Đán, hay còn gọi là Tết cổ truyền, là dịp lễ quan trọng nhất trong năm của người Việt Nam. Mỗi năm, khi Tết đến, trong lòng tôi lại trào dâng những cảm xúc hồi hộp, háo hức, đặc biệt là dịp Tết vừa qua. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ mà tôi sẽ không bao giờ quên.

Năm nay, Tết đến sớm hơn mọi năm, không khí Xuân ngập tràn khắp nơi. Gia đình tôi đã chuẩn bị từ rất sớm. Ngày 28 Tết, ông bà, cha mẹ và tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, trang trí mâm ngũ quả, mua sắm bánh chưng, hoa mai, hoa đào. Cảm giác hối hả, nhộn nhịp của những ngày cuối năm khiến lòng tôi xôn xao. Tôi còn nhớ hình ảnh mẹ đứng bên bếp, khéo léo gói bánh chưng, từng lớp lá dong được xếp ngay ngắn, cùng với những hạt đậu xanh, thịt heo thơm phức được đặt bên trong. Mùi hương của bánh chưng tỏa ra khiến tôi không thể kiềm lòng mà phải ghé lại nhìn.

Đêm giao thừa, gia đình tôi quây quần bên mâm cơm truyền thống. Những món ăn như bánh chưng, dưa hành, giò lụa đều được bày biện đẹp mắt. Chúng tôi cùng nhau cầu nguyện cho một năm mới bình an, hạnh phúc. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, tiếng pháo nổ vang lên rộn ràng, báo hiệu năm mới đã về. Tôi cùng em gái ra ngoài sân, ngắm nhìn những màn pháo bông lung linh trên bầu trời. Cảm giác lâng lâng, phấn khởi khi đón chào một năm mới thật sự rất đặc biệt.

Sáng mùng 1 Tết, gia đình tôi mặc trang phục mới, cùng nhau đi chúc Tết ông bà, họ hàng. Tôi cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương từ những cái ôm, những lời chúc tốt đẹp. Mỗi lần nhận được bao lì xì từ ông bà, tôi đều cảm thấy vui mừng, không chỉ vì món tiền bên trong mà còn vì tình cảm mà ông bà dành cho tôi. Tôi đã học được rằng, Tết không chỉ là dịp để nhận quà, mà còn là thời gian để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu thương đối với gia đình.

Một trải nghiệm đáng nhớ khác trong dịp Tết năm nay là khi tôi tham gia vào phong tục đi thăm bà con hàng xóm. Tôi cùng mẹ mang theo những mâm bánh chưng, mứt Tết và trái cây đến thăm những người hàng xóm. Đó là dịp để gắn kết tình làng nghĩa xóm, để cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Tôi rất vui khi thấy mọi người đều cười tươi, chúc nhau sức khỏe, hạnh phúc. Những câu chuyện vui vẻ, những tiếng cười giòn giã khiến không khí Tết trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.

Ngày mùng 2 Tết, tôi và bạn bè cùng nhau đi chơi. Chúng tôi đã có một ngày thật tuyệt vời khi tham gia các hoạt động vui chơi, giải trí như hội chợ Tết, xem biểu diễn văn nghệ, và thưởng thức các món ăn truyền thống. Không khí nhộn nhịp, tiếng cười nói rộn rã của mọi người khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Những khoảnh khắc ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí tôi.

Kết thúc những ngày Tết, tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và hy vọng cho một năm mới. Tôi đã học được nhiều điều từ những trải nghiệm trong dịp Tết vừa qua, từ việc gói bánh, chúc Tết, đến việc gắn kết tình cảm với bạn bè, người thân. Tôi thấu hiểu hơn về giá trị của gia đình, tình bạn và những truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc. Hy vọng rằng, trong năm mới này, tôi sẽ luôn giữ được những kỷ niệm đẹp và tiếp tục phát huy những truyền thống văn hóa của gia đình mình.

Tết Nguyên Đán, hay còn gọi là Tết cổ truyền, là dịp lễ quan trọng nhất trong năm của người Việt Nam. Mỗi năm, khi Tết đến, trong lòng tôi lại trào dâng những cảm xúc hồi hộp, háo hức, đặc biệt là dịp Tết vừa qua. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ mà tôi sẽ không bao giờ quên.

Năm nay, Tết đến sớm hơn mọi năm, không khí Xuân ngập tràn khắp nơi. Gia đình tôi đã chuẩn bị từ rất sớm. Ngày 28 Tết, ông bà, cha mẹ và tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, trang trí mâm ngũ quả, mua sắm bánh chưng, hoa mai, hoa đào. Cảm giác hối hả, nhộn nhịp của những ngày cuối năm khiến lòng tôi xôn xao. Tôi còn nhớ hình ảnh mẹ đứng bên bếp, khéo léo gói bánh chưng, từng lớp lá dong được xếp ngay ngắn, cùng với những hạt đậu xanh, thịt heo thơm phức được đặt bên trong. Mùi hương của bánh chưng tỏa ra khiến tôi không thể kiềm lòng mà phải ghé lại nhìn.

Đêm giao thừa, gia đình tôi quây quần bên mâm cơm truyền thống. Những món ăn như bánh chưng, dưa hành, giò lụa đều được bày biện đẹp mắt. Chúng tôi cùng nhau cầu nguyện cho một năm mới bình an, hạnh phúc. Khi đồng hồ điểm 12 giờ, tiếng pháo nổ vang lên rộn ràng, báo hiệu năm mới đã về. Tôi cùng em gái ra ngoài sân, ngắm nhìn những màn pháo bông lung linh trên bầu trời. Cảm giác lâng lâng, phấn khởi khi đón chào một năm mới thật sự rất đặc biệt.

Sáng mùng 1 Tết, gia đình tôi mặc trang phục mới, cùng nhau đi chúc Tết ông bà, họ hàng. Tôi cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương từ những cái ôm, những lời chúc tốt đẹp. Mỗi lần nhận được bao lì xì từ ông bà, tôi đều cảm thấy vui mừng, không chỉ vì món tiền bên trong mà còn vì tình cảm mà ông bà dành cho tôi. Tôi đã học được rằng, Tết không chỉ là dịp để nhận quà, mà còn là thời gian để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu thương đối với gia đình.

Một trải nghiệm đáng nhớ khác trong dịp Tết năm nay là khi tôi tham gia vào phong tục đi thăm bà con hàng xóm. Tôi cùng mẹ mang theo những mâm bánh chưng, mứt Tết và trái cây đến thăm những người hàng xóm. Đó là dịp để gắn kết tình làng nghĩa xóm, để cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Tôi rất vui khi thấy mọi người đều cười tươi, chúc nhau sức khỏe, hạnh phúc. Những câu chuyện vui vẻ, những tiếng cười giòn giã khiến không khí Tết trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.

Ngày mùng 2 Tết, tôi và bạn bè cùng nhau đi chơi. Chúng tôi đã có một ngày thật tuyệt vời khi tham gia các hoạt động vui chơi, giải trí như hội chợ Tết, xem biểu diễn văn nghệ, và thưởng thức các món ăn truyền thống. Không khí nhộn nhịp, tiếng cười nói rộn rã của mọi người khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Những khoảnh khắc ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí tôi.

Kết thúc những ngày Tết, tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và hy vọng cho một năm mới. Tôi đã học được nhiều điều từ những trải nghiệm trong dịp Tết vừa qua, từ việc gói bánh, chúc Tết, đến việc gắn kết tình cảm với bạn bè, người thân. Tôi thấu hiểu hơn về giá trị của gia đình, tình bạn và những truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc. Hy vọng rằng, trong năm mới này, tôi sẽ luôn giữ được những kỷ niệm đẹp và tiếp tục phát huy những truyền thống văn hóa của gia đình mình.

câu 9: câu văn "Thỉnh thoảng, Sáo cũng tạt qua Vườn Nhãn,nhưng tránh mặt mọi người,Sáo biết hối hận và nhớ quê hương lắm..." Tấc giả đã khéo léo sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa làm cho bài văn trở nên sinh động,gần gũi, gợi hình,gợi cảm.Cho thấy Sáo đã biết lỗi và ăn năn hối hận. Qua đó, tác giả cũng nhắc nhở chúng ta đã là hàng xóm thì tối lửa tắt đèn có nhau, có câu tục ngữ" bán anh em xa/ mua láng giềng" gần còn gì?Hãy giúp đỡ họ ngay cả khi mình không muốn chớ tìm cách thoái thác.

Câu 10:Qua câu chuyện Chào Mào và Sáo Sậu của nhà văn Trần Đức Tiến, em đã ngẫm ra một bài học vô cùng quý giá. Đó chính là bài học về sự ích kỉ. Bài học đó đã tác động đến em rất nhiều. Sống là không phải chỉ nghĩ cho riêng mình mà còn phải yêu thương ,đùm bọc giúp đỡ người khác khi họ có khó khăn, hoạn nạn.Đặc biệt là khi ta sai, ta phải biết sửa đổi và hối lỗi, không cố chấp, bảo thủ cho cái sai của mình.những việc như quyên góp mua tăm ủng hộ người mù, ủng hộ đồng bào bão lũ cũng là yêu thương ,sẻ chia,thông cảm và biết nghĩ cho người khác

theo em nên đặt là cậu bé hiếu thảo và hạt giống kì diệu

Vì nhan đề này nhấn mạnh vào nhân vật chính là cậu bé Aưm và hạt giống lạ đã cứu sống dân làng.Câu chuyện xoay quanh chuyến đi dũng cảm của Aưm trong việc tìm kiếm thức ăn,chăm óc giống cây lạ và cứu dân làng khỏi cảnh đói khát.Tên gọi này có thể xuất hiện về yếu tồ thần kì,khi có 1 hạt giống lạ xuất hiện trong giấc mơ của Aưm.