Nguyễn Anh Khoa

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Anh Khoa
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

1. Trong hình vẽ có 4 bộ ba điểm thẳng là: 

+) A,C,DA,C,D

+) A,B,EA,B,E

+) C,E,FC,E,F

+) D,E,BD,E,B

2.

a) Theo hình vẽ, ta có: AI+IB=ABAI+IB=AB

Hay 4+IB=94+IB=9

IB=9−4=5IB=94=5 cm

b) Vì EE là trung điểm của IBIB nên

EI=EB=IB2=52=2,5EI=EB=2IB=25=2,5 (cm)

Theo hình vẽ, ta có: AE=AI+IE=4+2,5=6,5AE=AI+IE=4+2,5=6,5 (cm)

Để chứng minh phân số tối giản, ta chứng minh ƯCLN của tử số và mẫu số là 11.

Goi ƯCLN (n−1;n−2)=d⇒n−1:d(n1;n2)=dn1:d và n−2:dn2:d 

⇒(n−1)−(n−2):d⇒1:d(n1)(n2):d1:d

⇒d=1d=1 với mọi nn.

Vậy với mọi n∈ZnZ thì M=n−1n−2M=n2n1 là phân số tối giản.

 

Chiều dài đám đất là:

60.43=8060.34=80 (m)

Diện tích đám đất là:

60.80=480060.80=4800 (m22)

Diện tích trồng cây là:

4800.712=28004800.127=2800 (m22)

Diện tích còn lại là:

4800−2800=200048002800=2000 (m22)

Diện tích ao cá:

2000.30%=6002000.30%=600 (m22)

a) −59+815+−211+4−9+715=(−59+−49)+(815+715)+−21195+158+112+94+157=(95+94)+(158+157)+112

=−99+1515+−211=99+1515+112

=−1+1+−211=1+1+112

=0+−211=−211=0+112=112.

b) (72.56)+(76:27)(27.65)+(67:72)

=(72.56)+(76.72)=(27.65)+(67.27)

=72.(56+76)=27.(65+67)

=72.2=27.2

=7=7

Hướng dẫn giải:

a) Có −38=−924;5−12=−101283=249;125=1210

Vì −924>−1024249>2410 nên −38>5−1283>125.

b) Có 31315252=3131:1015252:101=315252523131=5252:1013131:101=5231.

Vậy 31315252=315252523131=5231.

Để giải bài toán này, ta cần thực hiện các bước sau:

1. Tính diện tích xung quanh của thùng hàng:

  • Diện tích xung quanh của hình hộp chữ nhật được tính bằng công thức: Sxq = 2 * (chiều dài + chiều rộng) * chiều cao.
  • Thay số vào, ta có: Sxq = 2 * (3,2m + 1,8m) * 2m = 20m².

2. Tính lượng sơn cần thiết:

  • Biết rằng 1kg sơn sơn được 4m² mặt thùng.
  • Vậy lượng sơn cần thiết để sơn 20m² mặt thùng là: 20m² / 4m²/kg = 5kg.

Đáp số: Người thợ cần 5kg sơn để sơn đủ bốn mặt bên của chiếc thùng đó.

Bài thơ "Khi mẹ vắng nhà" của Trần Đăng Khoa là một bức tranh sinh động, chân thực về cuộc sống sinh hoạt thường ngày của một gia đình nông thôn. Với lời thơ giản dị, gần gũi, tác giả đã vẽ nên một bức tranh sinh động về cuộc sống gia đình khi mẹ vắng nhà. Người con đảm đang, tháo vát, biết tự lo toan mọi việc. Những công việc nhà được miêu tả tỉ mỉ, chân thực, cho thấy sự quan sát tinh tế của tác giả. Bài thơ thể hiện tình cảm yêu thương, quý trọng của người con dành cho mẹ. Dù mẹ vắng nhà, người con vẫn luôn nhớ đến mẹ, cố gắng làm mọi việc thật tốt để mẹ vui lòng. Câu nói "Không, mẹ ơi! Con đã ngoan đâu!" thể hiện sự khiêm tốn, đáng yêu của người con. Bài thơ được viết với giọng điệu hồn nhiên, trong sáng, phù hợp với tâm hồn trẻ thơ. Điều này thể hiện rõ qua cách xưng hô "con - mẹ" và những câu thơ ngắn gọn, dễ hiểu. "Khi mẹ vắng nhà" là một bài thơ hay, cảm động về tình cảm gia đình. Bài thơ không chỉ thể hiện tình yêu thương của con dành cho mẹ mà còn ca ngợi sự đảm đang, tháo vát của những người con trong gia đình Việt Nam.

Bài thơ "Lượm" của nhà thơ Tố Hữu là một tác phẩm đầy cảm xúc, khắc họa hình ảnh chú bé liên lạc Lượm dũng cảm, hồn nhiên trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Dưới đây là phần trả lời chi tiết cho từng câu hỏi của bạn:

1. Bài thơ kể và tả về Lượm qua những sự việc nào, bằng lời của ai? Dựa theo trình tự lời kể ấy, em hãy tìm bố cục của bài thơ.

  • Bài thơ kể và tả về Lượm qua những sự việc sau:
    • Hình ảnh Lượm hồn nhiên, vui tươi trên đường làm nhiệm vụ.
    • Chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của Lượm.
    • Nỗi xót xa, tiếc thương của tác giả trước sự hi sinh của Lượm.
    • Sự bất tử của hình ảnh Lượm trong lòng tác giả và người đọc.
  • Bài thơ được kể bằng lời của tác giả Tố Hữu.
  • Bố cục của bài thơ:
    • Khổ 1, 2, 3: Hình ảnh Lượm hồn nhiên, vui tươi.
    • Khổ 4, 5, 6, 7: Lượm trong chuyến đi liên lạc và sự hi sinh.
    • Khổ 8, 9, 10: Nỗi xót xa, tiếc thương và sự bất tử của hình ảnh Lượm.

2. Hình ảnh Lượm trong đoạn thơ từ khổ thứ hai đến khổ thứ năm đã được miêu tả như thế nào qua cái nhìn của người kể (trang phục, hình dáng, cử chỉ, lời nói)? Sự miêu tả đã làm nổi bật ở hình ảnh Lượm những nét gì đáng yêu, đáng mến? Các yếu tố nghệ thuật như từ láy, vần, nhịp, so sánh trong đoạn thơ đã có tác dụng như thế nào trong việc thể hiện hình ảnh Lượm?

  • Hình ảnh Lượm được miêu tả qua cái nhìn của người kể:
    • Trang phục: "Cái xắc xinh xinh", "ca lô đội lệch".
    • Hình dáng: "Chú bé loắt choắt", "cái chân thoăn thoắt", "cái đầu nghênh nghênh".
    • Cử chỉ: "Mồm huýt sáo vang", "nhảy trên đường vàng".
    • Lời nói: "Cháu đi liên lạc/ Vui lắm, chú à!/ Ở đồn Mang Cá/ Thích hơn ở nhà!".
  • Sự miêu tả đã làm nổi bật ở hình ảnh Lượm những nét đáng yêu, đáng mến:
    • Sự hồn nhiên, tinh nghịch của tuổi thơ.
    • Sự dũng cảm, lòng yêu nước của một chiến sĩ nhỏ tuổi.
    • Sự lạc quan, yêu đời trong hoàn cảnh chiến tranh.
  • Các yếu tố nghệ thuật:
    • Từ láy: "loắt choắt", "xinh xinh", "thoăn thoắt", "nghênh nghênh" gợi hình ảnh Lượm nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, tinh nghịch.
    • Vần: vần chân gieo ở cuối các dòng thơ tạo nhịp điệu vui tươi, trong sáng.
    • Nhịp: nhịp thơ nhanh, gọn, phù hợp với hành động của Lượm.
    • So sánh: "Như con chim chích" so sánh Lượm với con chim chích nhỏ bé, nhanh nhẹn, đáng yêu.

3. Nhà thơ đã hình dung, miêu tả chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của Lượm như thế nào? Hình ảnh Lượm gợi cho em cảm xúc gì? Trong đoạn thơ này có những câu thơ và khổ thơ được cấu tạo đặc biệt. Em hãy tìm những câu thơ và khổ thơ ấy, nêu tác dụng của nó trong việc biểu hiện cảm xúc của tác giả.

  • Nhà thơ đã hình dung, miêu tả chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của Lượm:
    • Lượm dũng cảm vượt qua nguy hiểm, hoàn thành nhiệm vụ.
    • Lượm hi sinh khi đang làm nhiệm vụ.
    • Hình ảnh Lượm hi sinh gợi cho em cảm xúc xót xa, tiếc thương, khâm phục.
  • Những câu thơ và khổ thơ được cấu tạo đặc biệt:
    • "Bỗng lòe chớp đỏ/ Thôi rồi, Lượm ơi!/ Chú đồng chí nhỏ/ Một dòng máu tươi!".
    • "Lượm ơi còn không?"
    • Những câu thơ, khổ thơ này có tác dụng diễn tả sự đột ngột, đau xót trước sự hy sinh của Lượm.

4. Trong bài thơ, người kể chuyện đã gọi Lượm ằng nhiều từ xưng hô khác nhau. Em hãy tìm những từ ấy và phân tích tác dụng của sự thay đổi cách gọi này đối với việc biểu hiện thái độ, quan hệ tình cảm của tác giả với Lượm.

  • Những từ xưng hô: "chú bé", "Lượm", "chú đồng chí nhỏ".
  • Tác dụng:
    • "Chú bé": thể hiện sự gần gũi, thân mật, yêu mến của tác giả với Lượm.
    • "Lượm": gọi tên trực tiếp, thể hiện sự trân trọng, đồng cảm.
    • "Chú đồng chí nhỏ": thể hiện sự khâm phục, tự hào về Lượm, một chiến sĩ nhỏ tuổi dũng cảm.
    • Sự thay đổi cách gọi thể hiện sự thay đổi sắc thái tình cảm của tác giả. Từ sự yêu mến, gần gũi ban đầu, đến sự trân trọng, đồng cảm và cuối cùng là sự khâm phục, tự hào.

5. “ Lượm ơi, còn không”, câu thơ đặt ở gần cuối bài thơ như một câu hỏi đầy đau xót sau sự hi sinh của Lượm. Vì sao sau câu thơ ấy tác giả lặp lại hai khổ thơ ở đoạn đầu với hình ảnh Lượm hồn nhiên, vui tươi?*

  • Câu thơ "Lượm ơi, còn không?" là một câu hỏi tu từ, thể hiện sự đau xót, tiếc thương của tác giả trước sự hi sinh của Lượm.
  • Việc tác giả lặp lại hai khổ thơ ở đoạn đầu với hình ảnh Lượm hồn nhiên, vui tươi có tác dụng:
    • Khẳng định sự bất tử của hình ảnh Lượm trong lòng tác giả và người đọc.
    • Thể hiện mong muốn Lượm vẫn còn sống, vẫn hồn nhiên, vui tươi như ngày nào.
    • Làm dịu bớt nỗi đau thương, mất mát, hướng tới sự bất tử của hình ảnh Lượm.

Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em, ngày Tết ở một khu chợ thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới. Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dip để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú. Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc. Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết. Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngớ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi. Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành. Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kím trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi. Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo và tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt những ngày Tết. Những ngày 30, mồng 1, nhà nào cũng phảng phất khói hương nghi ngút, mùi bánh chưng thơm lừng. Năm nào cũng vậy, mẹ em cứ đến hai ngày đó lại làm thật nhiều món ăn ngon để cúng ông bà, tổ tiên. Mẹ bảo rằng ngày Tết ông bà sẽ về nhà, sẽ cùng ăn bữa cơm với con cháu và hơn hết để sum họp. Mẹ dặn ngày Tết phải ngoan thì người lớn mới lì xì nên trẻ con ngày Tết không có ai quấy rối, nghịch ngợm hết. Ngày Tết, những chiếc xe ô tô to đùng chở những cành đào từ miền núi về đây. Bà con xóm làng ai cũng nhanh tay chọn cho mình một cành đào có nhiều nụ, màu hồng tươi thắm đặt giữa sân. Vì đào báo hiệu Tết đến xuân về, có đào mới có hương vị Tết. Đêm giao thừa có lẽ là đêm mà người người nhà nhà xóm chợ quê em chờ đợi nhất. Tiếng pháo hoa nổ vang trời, tiếng reo hò ầm ĩ và lời chúc nhau bình an. Em còn nhớ đêm giao thừa ý nghĩa nhất vào năm ngoái, mấy chị em tranh nhau đi hái lộc ở cây sung đầu làng. Đám trẻ con vặt trụi lá của cây sung ấy, đến sáng hôm sau mới thấy cây đã tả tơi. Vui ơi là vui! Sáng mùng 1 Tết, mẹ thường bảo mấy chị em ở nhà, không được đến nhà ai, vì ở quê em có tục lệ như vậy. Hôm đó ai cũng dậy thật sớm, dù không phải làm gì hết. Nhưng vì đây là ngày đầu tiên của một năm mới, ai cũng háo hức và hi vọng những điều tốt đẹp sẽ đến. Những mâm cơm ngày Tết rất đông vui và ý nghĩa, mọi người vui vẻ và đầm ấm bên nhau, kể cho nhau nghe dự định cho năm mới, còn trẻ con thì chỉ lo người lớn quên lì xì. Tết ở quê em kéo dài đến tận mùng 10, vì mọi người bảo hết bánh kẹo mới hết Tết. Nhà nào cũng gói bánh chưng rất nhiều nên ăn không hết. Tết ở quê em thực sự là những ngày ý nghĩa và vui vẻ nhất trong năm. Em mong sao Tết năm nào quê em cũng tràn đầy ấm áp, tiếng cười như thế. Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em, ngày Tết ở một khu chợ thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới. Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dip để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú. Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc. Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết. Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngớ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi. Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành. Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kím trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi. Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo và tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt nhũng ngày tết Những ngày 30, mồng 1, nhà nào cũng phảng phất khói hương nghi ngút, mùi bánh chưng thơm lừng. Năm nào cũng vậy, mẹ em cứ đến hai ngày đó lại làm thật nhiều món ăn ngon để cúng ông bà, tổ tiên. Mẹ bảo rằng ngày Tết ông bà sẽ về nhà, sẽ cùng ăn bữa cơm với con cháu và hơn hết để sum họp. Mẹ dặn ngày Tết phải ngoan thì người lớn mới lì xì nên trẻ con ngày Tết không có ai quấy rối, nghịch ngợm hết. Ngày Tết, những chiếc xe ô tô to đùng chở những cành đào từ miền núi về đây. Bà con xóm làng ai cũng nhanh tay chọn cho mình một cành đào có nhiều nụ, màu hồng tươi thắm đặt giữa sân. Vì đào báo hiệu Tết đến xuân về, có đào mới có hương vị Tết. Đêm giao thừa có lẽ là đêm mà người người nhà nhà xóm chợ quê em chờ đợi nhất. Tiếng pháo hoa nổ vang trời, tiếng reo hò ầm ĩ và lời chúc nhau bình an. Em còn nhớ đêm giao thừa ý nghĩa nhất vào năm ngoái, mấy chị em tranh nhau đi hái lộc ở cây sung đầu làng. Đám trẻ con vặt trụi lá của cây sung ấy, đến sáng hôm sau mới thấy cây đã tả tơi. Vui ơi là vui! Sáng mùng 1 Tết, mẹ thường bảo mấy chị em ở nhà, không được đến nhà ai, vì ở quê em có tục lệ như vậy. Hôm đó ai cũng dậy thật sớm, dù không phải làm gì hết. Nhưng vì đây là ngày đầu tiên của một năm mới, ai cũng háo hức và hi vọng những điều tốt đẹp sẽ đến. Những mâm cơm ngày Tết rất đông vui và ý nghĩa, mọi người vui vẻ và đầm ấm bên nhau, kể cho nhau nghe dự định cho năm mới, còn trẻ con thì chỉ lo người lớn quên lì xì. Tết ở quê em kéo dài đến tận mùng 10, vì mọi người bảo hết bánh kẹo mới hết Tết. Nhà nào cũng gói bánh chưng rất nhiều nên ăn không hết. Tết ở quê em thực sự là những ngày ý nghĩa và vui vẻ nhất trong năm. Em mong sao Tết năm nào quê em cũng tràn đầy ấm áp, tiếng cười như thế.