Giới thiệu về bản thân
"Trận bóng sống còn"
Chắc hẳn các bạn sẽ luôn có những trận bóng đáng nhớ và tôi cũng vậy.Trận bóng chiều nay sẽ là trận quyết định xem ai vào chung kết.
Vào khoảng 4 giờ chiều, sau khi trận 1 kết thúc với tỉ số 5-2 nghiêng về 5A2, chúng tôi sẽ đá với lớp 5A1. Từ trước đến nay, lớp 5A1 không phải là đối thủ dễ chơi nên chúng tôi phải hết sức thận trọng, mặc dù chúng tôi biết chúng tôi có tỉ lệ thua rất cao. Trận đấu bắt đầu cũng là thời khắc thê thảm nhất của chúng tôi. Chỉ sau 5 phút, đội chúng tôi đã bị thủng lưới 1 bàn , bàn thứ hai đến cũng rất nhanh chóng và bàn thứ 3 cũng đã đến. Kết thúc hiệp 1, chúng tôi đang thua 3-0, lúc đó chúng tôi còn trách móc nhau vì để thủng lưới 3 bàn. Nhưng tôi đã can ngăn lại và giúp các bạn của tôi bình tĩnh trở lại. Bước vào hiệp 2, tôi được đẩy lên đá hậu vệ thay vì là thủ môn như hiệp 1. Sau đó chúng tôi lại để thủng lưới lần thứ 4. Lúc này đội bóng cũng đã mất hết bình tĩnh vì đã thủng lưới 4 lần rồi. Mọi người đều rất tức giận thủ môn vì cậu ấy không bắt được quả đấy. Rồi bàn thứ 5 cũng đến, lúc đó cả đội bóng chỉ biết thở dài ngao ngán vì biết rằng cơ hội đi tiếp bằng 0. Do tình huống trước đó tôi đã vô tình va chạm với thủ môn nên tôi đã bị đau chân và không thể thi đấu được nữa. Lúc đó mọi người đều rất lo lắng cho tôi, tôi chỉ biết nói: " Thay người đi ".
Mặc dù trận bóng đã qua nhưng trận bóng ấy vẫn để lại cho tôi một nỗi ám ảnh không thể nào quên. Tôi sẽ quyết tâm tập luyện thật chăm chỉ để tránh những chấn thương mà tôi không thể ngờ tới.
Câu 1: Đoạn văn trên được kể theo ngôi thứ 3.
Câu 2: Theo câu truyện trên thì không rõ ai đã trồng cây.
Câu 3: BPTT:nhân hóa.
-Tác dụng:
-Làm cho câu văn trở nên sinh động hơn.
-Giúp cho cây hoàng lan trở nên gần gũi với con người.
Câu 4: Vì đó là kỉ vật còn giữ lại của ông khi ông hi sinh, nhìn thấy những cánh hoàng lan Hà lại nhớ đến ông.
Câu 5; Gia đình - hai tiếng gọi thật gần gũi, hẳn ai trong chúng ta khi nhắc về gia đình ta đều nhớ tới mái ấm của mình, nơi có những người thân thương luôn ở đó, dang rộng vòng tay làm chỗ dựa vũng chắc nhất, luôn sẵn sàng ôm lấy những đứa con của họ trở về sao bao muộn phiền, vấp ngã. Bởi lẽ tình thương mà người thân ruột thịt trao cho nhau luôn là tình cảm vô điều kiện, thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi người. Em luôn trân trọng và biết ơn gia đình của em.