Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Phúc Thảo Nhi
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Có người nói, âm nhạc là ngôn ngữ của tâm hồn. Và cô Bích chính là người đã dạy tôi nói thứ ngôn ngữ ấy. Nhớ lại những ngày còn ngồi ghế nhà trường, tôi không thể nào quên những buổi học nhạc đầy ắp tiếng ca, nơi cô Bích - người nghệ sĩ hiền hậu - đã thổi hồn vào từng bài hát, để lại trong tôi những kỷ niệm sâu sắc.".

Nhớ mãi lúc cả lớp tập một bài hát khó, có bạn hát sai nốt liên tục, cô Bích không la mắng mà chậm rãi chỉ từng nốt, dùng đàn đệm, hát lại nhỏ nhẹ đến khi bạn đó hát đúng. Cảm giác cô như một người mẹ, người chị hiền lành truyền lửa đam mê.

Nhớ buổi tập cho ngày 20/11, cô Bích đã biến bài hát khô khan thành một màn trình diễn hoành tráng. Hay có lần cô cho cả lớp tự sáng tác một đoạn rap ngắn về trường, mọi người cười nắc nẻ nhưng cô vẫn khuyến khích.

"Giờ đây, khi đã khôn lớn, con càng thấm thía hơn giá trị của những bài học âm nhạc giản dị ngày nào. Cô Bích đã dạy chúng con không chỉ hát, mà còn biết lắng nghe, biết cảm nhận và yêu thương cuộc sống qua từng giai điệu. Cô như một nhạc trưởng tài ba, điều khiển dàn hợp xướng tâm hồn chúng con, giúp mỗi người tìm thấy nốt nhạc riêng của mình. Dù thời gian trôi đi, bài học về tình yêu, về sự sẻ chia và vẻ đẹp của âm nhạc mà cô Bích mang lại sẽ mãi là ngọn đèn soi sáng con đường tương lai. Cô mãi là người cô giáo đáng kính, đáng yêu trong trái tim chúng con.".

Câu 1:

Đoạn trích "Dòng sông mặc áo" sử dụng thể thơ Lục bát biến thể, miêu tả dòng sông đẹp như cô gái với nhiều màu áo theo thời gian trong ngày (lụa đào, xanh, ráng vàng).

Câu 2:

Trong hai câu thơ "Chiều chiều thơ thẩn áng mây / Cài lên màu áo hây hây ráng vàng", các tiếng hiệp vần với nhau là tiếng cuối câu trên (mây) vần với tiếng cuối câu dưới (vàng) và tiếng đứng ở giữa câu dưới (hây hây) tạo thành kiểu vần chân-gối (chân câu 1 vần với đầu/giữa câu 2) và vần liền, thể hiện sự liên kết nhịp nhàng, giàu nhạc điệu.

Câu 3:

Thơ thẩn nghĩa là dáng vẻ lững thững, không vội vã, có chút buồn bã, mơ màng, hoặc đang suy nghĩ vẩn vơ, không tập trung.

Câu 4:

Biện pháp tu từ: Nhân hóa: Dòng sông được gọi là "điệu làm sao", biết "mặc áo lụa đào" như con người, như một cô gái duyên dáng, thướt tha. So sánh: Nắng lên, dòng sông được ví như "mặc áo lụa đào thướt tha", gợi tả màu hồng tươi của nắng sớm trên mặt nước, như dải lụa mềm mại. Tác dụng: Làm cho hình ảnh dòng sông trở nên gần gũi, sống động, có hồn như con người, gợi cảm giác thơ mộng, duyên dáng. Tô đậm vẻ đẹp lung linh, tươi mới của thiên nhiên quê hương, thể hiện tình cảm yêu mến, gắn bó của tác giả.

Câu 5:

Đoạn trích thể hiện vẻ đẹp biến ảo diệu kỳ, đầy sức sống và sự duyên dáng của dòng sông quê hương trong một ngày, từ sắc hồng của nắng sớm đến màu xanh thắm mát rượi, qua lăng kính tâm hồn yêu mến thiên nhiên, gợi lên bức tranh quê hương tươi đẹp, yên bình.

Câu 6:

Từ vẻ đẹp của dòng sông, em nhận thức được trách nhiệm bảo vệ thiên nhiên, cụ thể: Hành động: Tích cực tham gia các hoạt động dọn dẹp vệ sinh môi trường, không xả rác bừa bãi, nhất là xuống sông, hồ. Ý thức: Nâng cao ý thức bảo vệ nguồn nước, trồng cây xanh, lan tỏa tình yêu thiên nhiên tới mọi người xung quanh. Hành động thiết thực: Tuyên truyền về tác hại của ô nhiễm môi trường, cùng gia đình, cộng đồng giữ gìn vẻ đẹp của quê hương, dòng sông, tránh xa những hành động phá hoại thiên nhiên.


(Đứa này láo :)) ) À chưa :)

Ê tht, toàn ảnh thì xem lmj cứ lướt là xog chứ cs j dou. Chán ngắt