Giới thiệu về bản thân
sĩ sĩ
Bài thơ "Chiều đồng nội" gợi cho em nhớ về kỉ đi gặt lúa cùng bố mẹ vào những buổi chiều thu quê nhà. Em nhớ rõ cảm giác bàn chân chạm vào những ngọn lúa nhấp nhô ("sóng lúa"), và mùi hương rơm rạ khô quyện với khói bếp ("Bếp nhà ai toả khói"). Kỉ niệm đó đã giúp em hiểu sâu sắc hơn thông điệp của tác giả: Tình yêu quê hương không phải là điều gì lớn lao, mà là sự gắn bó máu thịt với những hình ảnh bình dị, thân thương – từ cánh cò, đàn trâu, cho đến hơi ấm khói bếp gia đình. Đó chính là vẻ đẹp êm đềm và vĩnh cửu của đồng quê.
Trong bài thơ của Chiều đồng nội của nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, em đã cảm nhận được vẻ đẹp thanh bình, dịu dàng và tràn đầy sức sống của thiên nhiên và cuộc sống nông thôn vào những ngày chiều chiều thu. Bài thơ không chỉ vẽ nên một khung cảnh mà còn khơi gợi những cảm xúc sâu lắng, đưa người đọc trở về với kỉ niệm về quê hương thân thuộc., gợi cảm giác về một không gian thu tươi mát, trong trẻo. Hình ảnh nhân hóa"Cánh chim bay xuống chiều/Nâng nắng lên kẻo mỏi "là một cách nói độc đáo, vừa lãng mạn mà vừa ngây thơ cho chúng ta thấy cảm sự trân trọng vẻ đẹp của ánh sáng cuối ngày.Khi đến cuối bài,chung ta cảm nhận được cảm xúc chuyển sang ấm áp, sum vầy của cuộc sống làng quê. "hương thơm từng dấu chân" là hương thơm của đất đai và sự bình yên mà quê hương mang lại." ."Bếp nhà ai toả khói/Gọi trăng thu xuống gần. là hình ảnh kết thúc đầy cảm động. Khói bếp - biểu tượng của sự sum vầy của mỗi gia đình, tình thân gia đình đã là một cây cầu giao cảm giữa con người và làng quê, kéo cả vầng trăng thu lãng mạn về gần mái ấm."Chiều đồng nội "của tác giả Nguyễn Lãm Thắng là một bài thơ giàu hình ảnh, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc mà tinh tế, truyền tải trọn vẹn sự thanh bình , lãng mạn và ấm áp của buổi chiều thu trên cánh đồng quê. Bài thơ đã khơi dậy trong tôi tình yêu tha thiết với vẻ đẹp bình dị, chân chất của quê hương.