Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đỗ Ngọc An Thái
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Bài thơ Chiều đồng nội mở ra trước mắt em một khung cảnh mùa thu thật yên bình và thơ mộng ở cuối ngày trên đồng ruộng quê hương. Những câu thơ như “Những giọt thu trong vèo / Rắc ngang qua đồng nội” đã khiến em cảm nhận rõ ràng cái không khí mát mẻ, ánh nắng dịu dàng và hơi sương thu nhẹ nhàng phủ lên khắp cánh đồng.

Em rất thích cách tác giả dùng hình ảnh: “Cánh chim bay xuống chiều / Nâng nắng lên kẻo mỏi” — hình ảnh ấy khiến em liên tưởng đến những loài chim về tổ khi chiều về, và nắng như được chim nâng niu để không bị mệt. Cách diễn đạt tuy đơn giản nhưng lại rất tinh tế và gần gũi.

Tiếp đó, khung cảnh được miêu tả rõ hơn: “Buổi chiều thu mướt xanh / Cỏ thơm cùng hoa dại / Cánh cò trôi nhanh nhanh / Đàn trâu về chậm rãi”. Những câu thơ ấy làm cho em cảm nhận được sự yên ả mà vẫn tràn đầy sức sống của đồng quê. Cỏ và hoa dại có mùi thơm, cò bay nhẹ, trâu về chậm… tất cả như hòa quyện vào nhau để tạo thành một bản nhạc dịu dàng của thiên nhiên.

Bài thơ không chỉ có thiên nhiên mà còn có dấu ấn con người quê hương: “Bếp nhà ai tỏa khói / Gọi trăng thu xuống gần”. Hình ảnh ấy thật ấm áp, vừa quen vừa lạ — khói bếp hiện lên như lời chào chiều muộn, và trăng thu được gọi gần hơn, khiến em cảm nhận được sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên.

Khi đọc bài thơ, em nhớ lại những chiều cuối thu ở quê mình: ánh nắng vàng trải trên ruộng lúa, tiếng chim kêu vang trong không gian trong trẻo, và mùi hương thơm của lúa mới, của hoa dại… Đó là những kỉ niệm rất đẹp mà mỗi khi nhớ lại lòng em lại dịu lại. Qua đó, em hiểu hơn thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm: thiên nhiên là kho báu của chúng ta, mỗi khoảnh khắc đẹp đều quý giá, hãy để lòng mình lắng xuống và cảm nhận.

Em cảm thấy mình yêu hơn mảnh đất quê hương, yêu hơn những chiều yên bình và giản dị. Em muốn giữ những khoảnh khắc ấy trong tim và biết trân quý những điều tưởng chừng rất nhỏ — một làn gió thu, một tia nắng, một khóm hoa dại — vì chúng làm cho cuộc sống thêm ấm và đẹp.

Câu 1 : bài thơ trên được viết theo thể thơ 5 chữ

Câu 2 : các chi tiết miêu tả khung cảnh thiên nhiên xuất hiện trong bài thơ là:

+ Rắc ngang qua đồng nội

+ cỏ thơm cùng hoa dại

+ Cánh đồng chiều thật êm
+ Nhấp nhô đều sóng lúa

Câu 3 :

-Từ láy trong 2 khổ thơ cuối là : "nhấp nhô"

-Tác dụng:

+ giúp câu thơ tăng sức gợi hình gợi cảm, tăng sự sinh động

+ làm cho 1 vật vô tri vô giác như cánh đồng cũng trở lên sinh động và có những suy nghĩ và hành động giống như con người

+ giúp người đọc hình dung được sự nhộn nhịp trên cánh đồng

Câu 4:

- Bài thơ viết về khung cảnh chiều đồng nội vào mùa thu

- Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ rất thơ mộng, yên bình và tràn đầy sức sống với hình ảnh cánh đồng lúa, đàn trâu, cánh chim, bếp khói… thể hiện sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên.

Câu 5 :

- Biện pháp tu từ trong 2 câu thơ trên "Bếp nhà ai toả khói / Gọi trăng thu xuống gần." là nhân hoá

- Tác dụng : Biện pháp nhân hóa làm cho khung cảnh trở nên sống động, gần gũi hơn; đồng thời thể hiện tình cảm gắn bó, thân thiết giữa con người với thiên nhiên quê hương trong buổi chiều thu ấm áp.

Câu 6 :

-Khi đọc bài thơ, em nhớ lại những chiều thu ở quê, em cùng bà ra đồng thả trâu, hít thở không khí mát lành, ngắm cánh cò bay và ngửi mùi thơm của lúa chín. Kỉ niệm ấy giúp em hiểu rằng thiên nhiên luôn gắn bó mật thiết với con người. Qua đó, em thấy được thông điệp tác giả muốn gửi gắm: hãy yêu quý và trân trọng vẻ đẹp bình dị của quê hương, vì đó là nơi nuôi dưỡng tâm hồn ta lớn lên từng ngày