K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 2

Olm chào em, em cần đăng đầy đủ nội dung bài tập đó lên đây. Như vậy em sẽ nhận được sự trợ giúp tốt nhất từ cộng đồng Olm cho tài khoản vip, em nhé. Cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm.

Những ngày sau đó, Yến nhận ra rằng cô không thể đối diện với An như trước nữa. Mỗi lần chạm mắt, cô lại vội vàng quay đi. Mỗi khi An vô tình chạm nhẹ vào tay cô, một cơn rung động lạ lẫm lại len lỏi trong lòng. Trước đây, cô chưa từng để ý đến những điều nhỏ nhặt như thế, nhưng bây giờ, tất cả đều trở nên rõ ràng một cách đáng sợ. Cô đã quen với việc có An bên cạnh,...
Đọc tiếp

Những ngày sau đó, Yến nhận ra rằng cô không thể đối diện với An như trước nữa. Mỗi lần chạm mắt, cô lại vội vàng quay đi. Mỗi khi An vô tình chạm nhẹ vào tay cô, một cơn rung động lạ lẫm lại len lỏi trong lòng. Trước đây, cô chưa từng để ý đến những điều nhỏ nhặt như thế, nhưng bây giờ, tất cả đều trở nên rõ ràng một cách đáng sợ. Cô đã quen với việc có An bên cạnh, quen với giọng nói trầm ấm của cậu, quen với ánh mắt dịu dàng đó. Nhưng bây giờ, khi biết rằng An thích mình... mọi thứ dường như không còn như trước nữa. Cô sợ nếu mình không thể đáp lại tình cảm ấy, An sẽ rời đi. Cô không muốn điều đó. “Nếu An không còn là bạn mình nữa thì sao?” Ý nghĩ đó khiến cô hoang mang. Cô không muốn mất đi An. Nhưng đồng thời, cô cũng không biết bản thân mình thực sự cảm thấy thế nào. Chiều hôm ấy, Yến đứng trên sân thượng trường, gió thổi tung mái tóc cô. Mặt trời đã ngả dần về phía tây, nhuộm bầu trời bằng một màu cam rực rỡ. An bước đến, đứng bên cạnh cô. “Trốn ở đây làm gì vậy?” Cậu hỏi, giọng nhẹ nhàng như mọi khi. Yến khẽ cười. “Chỉ là muốn yên tĩnh một chút thôi.” Cả hai im lặng, chỉ có tiếng gió vi vu và những âm thanh xa xăm của thành phố. Một lúc sau, An lên tiếng. “Yến này, cậu có bao giờ nghĩ đến tương lai không?” Yến quay sang nhìn cậu, đôi mắt cậu phản chiếu ánh chiều tà, sáng rực nhưng cũng mơ hồ khó đoán. “Tớ không biết nữa. Tớ chưa từng nghĩ xa đến thế.” An gật đầu. “Tớ cũng vậy. Nhưng có một điều tớ chắc chắn… tớ muốn tương lai của tớ có cậu.” Yến cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một nhịp. Cô không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể cắn môi, cúi đầu. An không ép cô phải nói gì cả. Cậu chỉ khẽ cười, một nụ cười có chút gì đó dịu dàng, nhưng cũng có chút gì đó xa xăm. “Tớ đã nói rồi, Yến. Tớ không cần câu trả lời ngay đâu.” Gió thổi qua, mang theo hơi thở của buổi hoàng hôn. Yến nhìn về phía chân trời xa, lòng cô bỗng chốc trở nên hỗn loạn. Cô không biết liệu mình có thể đáp lại tình cảm ấy không. Nhưng có một điều cô biết rõ—cô không muốn mất An. Không bao giờ.

Gió lại loạng xoạng qua tai , gò má của An đỏ bừng như hoa hồng, cậu bứt những lá cỏ non còn đẫm sương và ngắm nhìn, lâu rồi cậu không được nhìn như vậy , cậu biết mình có đủ cam đảm để đối mặt trực diện với Yến , hai tay thả những lá cỏ non nhẹ nhàng trông rất thích thú , tiếng suối chảy róc xuống như vi vút bài ca núi rừng . Phía bên kia sông là xuồng , đò tấp nập khách , cậu đi qua ngõ , cậu nhìn thấy Yến ngẩn ngơ ngồi trước hè lạt chẻ nhưng không tập trung cho lắm , đôi mắt Yến hướng về đám hoa mẫu đơn đỏ rực , đôi mắt của cậu ấy trông trở nên long lanh và bao mơ mộng ...

An khẽ cười. Hình ảnh Yến ngồi lặng lẽ trước hiên nhà, đôi mắt trầm tư hướng về những bông hoa mẫu đơn đỏ rực, khiến lòng cậu dâng lên một cảm giác khó tả. Cậu chưa bao giờ thực sự hiểu được Yến đang nghĩ gì, nhưng mỗi lần nhìn thấy cô như thế này, cậu lại cảm thấy cô thật xa vời, như một áng mây lơ lửng trên bầu trời, đẹp đẽ nhưng chẳng thể nắm bắt. Cậu bước chậm rãi về phía cô, từng nhịp chân như hòa cùng tiếng suối róc rách phía xa. Gió lại thổi, mang theo hơi thở của rừng núi, làm mái tóc Yến khẽ lay động. “Yến.” Cô giật mình, quay lại. Thấy An, cô có chút bất ngờ, nhưng rồi lại chỉ im lặng nhìn cậu. Đôi mắt cô trong veo như phản chiếu cả bầu trời rộng lớn. An ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt cậu lướt qua những sợi lạt chẻ còn dang dở trên tay Yến. “Cậu đang nghĩ gì thế?” Yến mím môi, khẽ siết lấy một sợi lạt, nhưng chẳng nói gì. An không vội, cậu chỉ ngước nhìn bầu trời. “Cậu biết không, tớ từng đọc ở đâu đó rằng hoa mẫu đơn tượng trưng cho sự vững chãi và cao quý.” Cậu cười nhẹ. “Nhưng tớ lại thấy nó giống cậu hơn.” Yến chớp mắt, có chút bất ngờ. “Tớ á?” “Ừ.” An gật đầu. “Cậu lúc nào cũng mạnh mẽ, lúc nào cũng giấu mọi thứ trong lòng, nhưng lại không để ai thấy được.” Cậu khẽ nghiêng đầu, nhìn cô chăm chú. “Có phải cậu đang lo lắng điều gì không?” Yến cúi đầu, lòng cô bỗng chốc rối bời. Cô muốn nói rằng mình không biết phải đối diện với cảm xúc này thế nào. Rằng cô sợ một ngày nào đó, nếu cô không thể đáp lại tình cảm của An, cậu sẽ rời xa cô. Rằng cô không muốn mất đi một người quan trọng như cậu. Nhưng những lời đó cứ mắc kẹt trong cổ họng. An khẽ thở dài, đưa tay nhặt một cọng cỏ non và xoay xoay trong tay. “Nếu cậu chưa sẵn sàng để nói, tớ sẽ không ép cậu.” Yến ngước mắt nhìn cậu. Ánh nắng chiều phủ lên gương mặt An một lớp màu dịu dàng, nhưng trong đáy mắt cậu lại có chút gì đó thật buồn. Cô siết chặt tay, rồi khẽ lên tiếng. “An... cậu sẽ không rời xa tớ, đúng không?” An giật mình. Cậu nhìn Yến thật lâu, rồi chợt mỉm cười.

An ra sau hè lấy một chút hoa bưởi gắn vào tóc Yến , Yến bỡ ngỡ nhìn An rồi ngại ngùng , cậu ấy chưa từng một lần được An nâng niu như thế này . Bỗng Yến nhỏ giọng : - Bọn mình ra tắm suối được không? An gật đầu , cậu nhấc chân khỏi bậc thềm , môi hồng hào , Yến và An ra con suối trong vắt , yến thả tóc mượ mà đen bóng của mình , cậu chỉ ngồi trên bờ , ánh mắt trong trẻo nhìn lên bầu trời , khẽ hát . An ngây người , cậu chưa bao giờ biết giọng hát của Yến trong cao như thế . Cậu ngắm Yến , nghĩ tới những điều chưa ai biết nhưng chẳng quá xa , cậu mơ mộng nhặt viên sỏi từng hạt một nhỏ nhắn , cậu nhắm chặt mắt để có thể mơ thêm những điều không ai biết nữa , giá như Yến có thể nghe những tiếng hát vu vơ của An trong tâm trí . Cậu nghĩ miên man nhưng Yến gọi cậu , cô ấy đâu biết được rằng trong tâm trí của An lại nhiều điều đắn đo như thế ! Hai người nằm trên bãi cỏ đầy hoa lá nhưng không ai nói gì , họ chìm vào thế giới của riêng mình , nhưng cả hai chỉ không nghĩ đi quá xa tình bạn . Họ nghĩ đối phương của họ là một người khác trong tâm trí . An thả hồn vào những cánh diều vi vút thổi sáo , cậu nghĩ không xa , một ngày có thể giúp ai đó tìm lại ngày xưa

tập 4 của các bạn đây

hbth và embépamxinhiu

5
9 tháng 2

Cảm ơn các bạn vì đã đọc ạ !

9 tháng 2

Cảm ơn em đã chia sẻ câu chuyện hấp dẫn và giàu trạng thái cảm xúc. Có lẽ bất cứ ai đọc lên đều có thấy phảng phất hình bóng của mình trong đó.

Yến ngẩn ngơ nhìn An, đôi mắt cô bé ấy như phản chiếu ánh nước long lanh dưới ánh mặt trời. Từng hạt nắng xuyên qua trên những tán lá xanh, đổ bóng lốm đốm trên mặt đất, khiến cho không gian nơi đây như được nhuộm một lớp màu huyền ảo. Một cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo hương hoa rừng dịu dàng, len lỏi vào từng hơi thở."An... cậu vừa nói gì thế ?" Yến hỏi nhỏ, giọng run run,...
Đọc tiếp

Yến ngẩn ngơ nhìn An, đôi mắt cô bé ấy như phản chiếu ánh nước long lanh dưới ánh mặt trời. Từng hạt nắng xuyên qua trên những tán lá xanh, đổ bóng lốm đốm trên mặt đất, khiến cho không gian nơi đây như được nhuộm một lớp màu huyền ảo. Một cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo hương hoa rừng dịu dàng, len lỏi vào từng hơi thở.

"An... cậu vừa nói gì thế ?" Yến hỏi nhỏ, giọng run run, tựa hồ không tin vào những lời mình vừa nghe.

An siết chặt tay Yến hơn, ánh mắt cậu chân thành như mặt hồ tĩnh lặng : "Tớ yêu cậu, Yến. Tớ không biết từ bao giờ, nhưng mỗi lần ở bên cậu, tớ cảm thấy vui vẻ và yên bình. Tớ thích nhìn cậu cười, thích nghe giọng nói của cậu. Tớ thực sự rất thích cậu."

Yến nhìn An, trái tim cô như một cánh chim nhỏ, vừa chợt giật mình giữa bầu trời xanh rộng lớn. Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc An thích mình. Từ trước đến nay, cô luôn coi An là một người bạn thân thiết, một người sẽ luôn bên cạnh và bảo vệ cô. Nhưng bây giờ, khi nghe những lời này, cô bỗng cảm thấy mọi thứ trở nên khác lạ.

Cô cúi đầu, ánh mắt trầm tư, ngón tay vô thức siết nhẹ làn nước trong veo dưới chân. "An... tớ... tớ không biết nữa..."

An nhìn Yến, trong lòng có chút hụt hẫng nhưng cậu vẫn mỉm cười. "Không sao đâu, Yến à. Tớ không cần cậu phải trả lời ngay. Tớ chỉ muốn cậu biết cảm xúc của tớ thôi. Dù thế nào, tớ vẫn sẽ là An của cậu, vẫn sẽ là người bạn thân của cậu kia mà."

Yến bỗng ngước mắt nhìn An, đôi mắt cô ánh lên sự biết ơn và một chút gì đó thật khó tả , như thể có cái gì đó nghẹn lại trong cô "Cảm ơn cậu, An. Cậu lúc nào cũng tốt với tớ. Nhưng... tớ cần thời gian để suy nghĩ. Tớ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này."

An gật đầu: "Ừ, tớ hiểu mà. Cậu cứ suy nghĩ đi, tớ sẽ chờ cậu." Gió vẫn thổi, mang theo tiếng xào xạc của lá cây và hương thơm nồng nàn của đất trời. Sóng nước lăn tăn phản chiếu bầu trời xanh biếc, từng gợn sóng như những nhịp đập của thời gian. Yến khẽ thở dài, cảm thấy lòng mình rối bời hơn bao giờ hết. Cô không biết cảm giác trong lòng mình là gì, nhưng có một điều cô chắc chắn—cô không muốn mất An.

"Này An, đừng căng thẳng như thế nữa. Hôm nay trời đẹp như vậy, đừng để chuyện này làm ảnh hưởng đến tâm trạng của chúng ta. " Yến bỗng tinh nghịch vẩy nước vào An, cố gắng làm bầu không khí bớt căng thẳng.

An bật cười, gật đầu: "Được thôi, nhưng tớ sẽ không dễ dàng thua đâu!" Mặt hồ gợn sóng lấp lánh như những viên pha lê nhảy múa trong nắng. Cả hai như trở về những ngày vô tư nhất, quên đi tất cả mọi thứ, chỉ còn lại niềm vui và sự ấm áp bên nhau.

8
VM
8 tháng 2

tiếp đi bạn :)

8 tháng 2

trên đây là câu chuyện của hbth và em bé pam xinh iu

Số chữ số cần dùng là:

\(\left(200-110+1\right)\times2=91\times2=182\)(chữ số)

6 tháng 2

Giải:

Số chữ số của 2024 là 4 chữ số đó là các chữ số: 0; 2; 2; 4

Đáp số: 4 chữ số

đáp án: tích phân 1-2024 log10(t)dt=5813

28 tháng 2 2016

Bạn xếp ba que đó thành hình chữ Pi ( \(\pi\)\(\approx3,14\)

Mà 3 < 3,14 < 4 (thõa mãn)

28 tháng 2 2016

bạn hãy xếp theo hình chữ Pi=3.14

 3<3.14<4 thỏa mãn đề bài

đáp án:điếu thuốc

3 tháng 2

đố cái gì mình nằm thì đứng cái gì mình đứng thì nó nằm

3 tháng 2

là núi lửa

4
456
CTVHS
4 tháng 2

`245-7+890`

`=238+890`

`=1128`

A. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT  Câu 13 (1,0 điểm): Nhân vật bông hoa có điểm gì tốt, đáng khen? Câu 14 (1,0 điểm): Dấu câu trong câu Chào bạn hoa, bạn có thể cho tôi xin chút mật không? được dùng để kết thúc kiểu câu nào? Bài đọc: Chú ong và bông hoa nhỏ      Một buổi sáng đẹp trời, chú ong vàng bay qua khu vườn đầy hoa thơm. Chú dừng lại bên một bông hoa...
Đọc tiếp

A. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT 

Câu 13 (1,0 điểm): Nhân vật bông hoa có điểm gì tốt, đáng khen?

Câu 14 (1,0 điểm): Dấu câu trong câu Chào bạn hoa, bạn có thể cho tôi xin chút mật không? được dùng để kết thúc kiểu câu nào?

Bài đọc:

Chú ong và bông hoa nhỏ

     Một buổi sáng đẹp trời, chú ong vàng bay qua khu vườn đầy hoa thơm. Chú dừng lại bên một bông hoa nhỏ xinh, cánh hoa trắng mịn màng như tơ. Chú ong nói:

     - Chào bạn hoa, bạn có thể cho tôi xin chút mật không?

     Bông hoa khẽ rung rinh trong nắng, trả lời:

     - Tất nhiên rồi! Bạn hãy lấy mật của tôi và giúp tôi mang phấn hoa đi khắp nơi nhé!

     Chú ong vui vẻ cảm ơn bông hoa. Chú nhẹ nhàng lấy mật và hứa sẽ mang phấn hoa đi khắp vườn. Nhờ có những chú ong chăm chỉ, khu vườn lúc nào cũng rực rỡ sắc màu.

(Theo Minh Hằng)

3

Câu 13: Nhân vật bông hoa trong câu chuyện có điểm gì tốt, đáng khen? Bông hoa có tính cách hiền lành, sẵn sàng giúp đỡ chú ong bằng cách cho mật và nhờ chú ong mang phấn hoa đi khắp nơi, giúp khu vườn thêm rực rỡ. Đây là sự hợp tác và lòng tốt, đáng khen. Câu 14: Dấu câu trong câu "Chào bạn hoa, bạn có thể cho tôi xin chút mật không?" được dùng để kết thúc kiểu câu nào? Câu trên kết thúc bằng dấu chấm hỏi, thể hiện đây là một câu hỏi.

Từ ngữ chỉ đặc điểm của mùa hè là