
Đào Thảo Nguyên
Giới thiệu về bản thân



































- Câu 1: A. Nghị luận xã hội.
- Câu 2: D. Nghị luận.
- Câu 3: C. Dù vậy, người lớn không thể nuôi dưỡng tình yêu đó bằng cách bắt trẻ hô vài khẩu hiệu, đọc các bài báo yêu nước, hát Quốc ca... mà cần được lồng ghép vào từng lời nói, hành động trong đời sống hàng ngày.
- Câu 4: A. đất nước.
- Câu 5: D. Cả B và C.
- Câu 6: D. Cả A, B và C.
- Câu 7: Hai câu ca dao, tục ngữ hoặc thành ngữ về lòng yêu nước:
- "Nhiễu điều phủ lấy giá gương, Người trong một nước phải thương nhau cùng." (Ca dao)
- "Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ." (Tục ngữ)
- Câu 8: Đoạn văn (khoảng 7-10 câu) nói về cách thể hiện lòng yêu nước của giới trẻ ngày nay:
Ngày nay, giới trẻ thể hiện lòng yêu nước bằng nhiều cách sáng tạo và thiết thực. Bên cạnh việc học tập, trau dồi kiến thức để xây dựng đất nước, họ còn tích cực tham gia các hoạt động xã hội, tình nguyện vì cộng đồng. Nhiều bạn trẻ sử dụng mạng xã hội để lan tỏa những thông điệp tích cực về quê hương, đất nước, quảng bá văn hóa Việt Nam đến bạn bè quốc tế. Họ cũng thể hiện lòng yêu nước bằng cách ủng hộ hàng Việt, bảo vệ môi trường và lên tiếng bảo vệ chủ quyền quốc gia trên không gian mạng. Tình yêu nước của giới trẻ ngày nay thể hiện ở sự năng động, sáng tạo và tinh thần trách nhiệm với cộng đồng. - Bài văn cảm nhận về đoạn thơ trong bài "Quê hương"
Đoạn thơ trong bài "Quê hương" của Nguyễn Đình Thi đã để lại trong em những cảm xúc sâu sắc và mạnh mẽ về đất nước Việt Nam trong những năm tháng chiến tranh gian khổ. Bài thơ không chỉ tái hiện lại một giai đoạn lịch sử đau thương mà còn thể hiện niềm tự hào, lòng yêu nước và ý chí kiên cường của dân tộc ta.
Mở đầu đoạn thơ là một khẳng định đầy tự hào về Tổ quốc: "Nước chúng ta/ Nước những người chưa bao giờ khuất". Nguyễn Đình Thi đã khắc họa hình ảnh một đất nước kiên cường, bất khuất, nơi những con người sẵn sàng hy sinh vì độc lập, tự do. Câu thơ "Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất/ Những buổi ngày xưa vọng nói về!" gợi lên sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa những hy sinh của thế hệ trước và ý chí đấu tranh của thế hệ sau.
Những câu thơ tiếp theo vẽ nên một bức tranh quê hương đầy đau thương và mất mát: "Ôi những cánh đồng quê chảy máu/ Dây thép gai đâm nát trời chiều/ Những đêm dài hành quân nung nấu/ Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu". Hình ảnh "cánh đồng quê chảy máu", "dây thép gai đâm nát trời chiều" là những biểu tượng cho sự tàn khốc của chiến tranh, sự xâm lược của kẻ thù. Trong hoàn cảnh đó, tình yêu quê hương, tình yêu đôi lứa càng trở nên thiêng liêng và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Tuy nhiên, vượt lên trên những đau thương mất mát, đoạn thơ vẫn tràn đầy niềm tin và hy vọng vào tương lai tươi sáng của đất nước. "Từ những năm đau thương chiến đấu/ Ðã ngời lên nét mặt quê hương/ Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu/ Ðã bật lên những tiếng căm hờn". Những khó khăn, thử thách đã tôi luyện nên ý chí kiên cường, bất khuất của dân tộc. Lòng căm thù giặc sâu sắc đã biến thành sức mạnh để đánh đuổi quân xâm lược.
Hình ảnh "những người áo vải" đứng lên thành "những anh hùng" thể hiện sự trỗi dậy mạnh mẽ của quần chúng nhân dân. Họ không quản ngại gian khổ, hy sinh, "mỗi bước đường mỗi bước hy sinh" để giành lại độc lập, tự do cho Tổ quốc. Câu thơ "Súng nổ rung trời giận dữ/ Người lên như nước vỡ bờ" thể hiện khí thế hào hùng của cuộc chiến tranh nhân dân.
Kết thúc đoạn thơ là một hình ảnh đầy lạc quan và tươi sáng về một Việt Nam hồi sinh sau chiến tranh: "Nước Việt Nam từ máu lửa/ Rũ bùn đứng dậy sáng loà". Đất nước ta đã vượt qua những đau thương, mất mát để vươn lên, xây dựng một cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Đoạn thơ trong bài "Quê hương" của Nguyễn Đình Thi đã chạm đến trái tim của em, khơi dậy trong em lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc và ý thức trách nhiệm với quê hương. Em hiểu rằng, để có được cuộc sống hòa bình, tự do như ngày hôm nay, biết bao thế hệ cha anh đã phải đổ máu và hy sinh. Vì vậy, em nguyện sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
- Câu 31: B. So sánh. (Số lượng hạt mưa được so sánh với tình thương của tác giả dành cho mẹ).
- Câu 32: B. Báo hiệu bộ phận đứng sau giải thích cho bộ phận trước.
- Câu 33: A. Để dẫn lời nói trực tiếp của nhân vật.
- Câu 34: A. Để dẫn lời nói trực tiếp của nhân vật.
- Câu 35: A. Đánh dấu lời nói trực tiếp của nhân vật.
- Câu 36: C. Đánh dấu ý nghĩ của nhân vật.
- Câu 37: B. Đánh dấu từ được dùng với ý nghĩa đặc biệt.
- Câu 38: A. Một cặp từ (lên - xuống).
- Câu 39: A. Chỉ có từ chân mang nghĩa chuyển (chân đê).
- Câu 40: B. Hai câu đơn, một câu ghép. (Câu ghép là: Chúng không còn là hồ nước nữa, chúng là những cái giếng không đáy, ở đó ta có thể nhìn thấy bầu trời bên kia trái đất).
Qua câu chuyện "Ông lão đánh cá và con cá vàng", em thấy mình cần phải sống như sau:
- Biết đủ và trân trọng những gì mình đang có: Lòng tham vô đáy của mụ vợ trong truyện đã dẫn đến kết cục bi thảm, mất hết tất cả. Chúng ta nên biết hài lòng với những gì mình có, trân trọng những giá trị hiện tại thay vì chạy theo những đòi hỏi vô tận.
- Sống lương thiện và biết ơn: Ông lão đánh cá đã đối xử tốt với cá vàng, nhưng mụ vợ lại bội bạc và tham lam. Chúng ta nên sống lương thiện, biết ơn những người đã giúp đỡ mình và không nên đòi hỏi quá đáng.
- Tránh xa sự tham lam và ích kỷ: Lòng tham của mụ vợ không chỉ khiến bà ta bất hạnh mà còn gây rắc rối cho người khác. Chúng ta nên tránh xa sự tham lam và ích kỷ, sống vì người khác và vì cộng đồng.
- Không ngừng nỗ lực và cố gắng: Thay vì dựa dẫm vào sự giúp đỡ của người khác, chúng ta nên tự mình nỗ lực và cố gắng để đạt được những gì mình mong muốn.
- Vì lớp học là ngôi nhà thứ hai của chúng ta, nên chúng ta cần phải giữ gìn vệ sinh lớp học sạch đẹp.
- Nếu mỗi người đều có ý thức giữ gìn vệ sinh chung, thì lớp học sẽ luôn sạch đẹp và tạo môi trường học tập tốt.(tick cho mk vs ạ)
số tròn chục bé nhất có hai chữ số là: 10.
(tick cho mk vs)
Bàn về quan niệm "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình"
Câu thơ của Tố Hữu “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” không chỉ biểu hiện một quan niệm sống cao đẹp mà còn truyền tải thông điệp nhân văn sâu sắc trong quan hệ giữa con người với con người. Câu thơ mời gọi mỗi chúng ta suy nghĩ về giá trị của việc sống vì người khác, vì cộng đồng, để làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.
Khái niệm "cho" và "nhận"
Trước hết, từ “cho” trong câu thơ không chỉ đơn thuần là việc ban tặng hay sẻ chia vật chất mà còn thể hiện sự đồng cảm, tình yêu thương và lòng nhân ái. Khi chúng ta cho đi, chúng ta không chỉ đem lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác mà còn giúp tâm hồn mình tràn đầy ánh sáng. Những hành động nhỏ bé như giúp đỡ người già, tình nguyện tham gia các hoạt động từ thiện hay đơn giản là những lời động viên khó khăn cũng đều mang ý nghĩa lớn.
Ngược lại, "nhận" không chỉ là việc tiếp nhận những gì từ người khác hay cuộc sống ban tặng. Khi ta biết “nhận”, đồng nghĩa với việc ta cũng phải biết cảm ơn, trân trọng những điều xung quanh. Sự “nhận” cũng chỉ có ý nghĩa khi đi kèm với việc chúng ta có trách nhiệm chia sẻ lại cho cộng đồng.
Mối quan hệ giữa "cho" và "nhận"
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” thể hiện một cách sống hài hòa giữa “cho” và “nhận”. Như quy luật của cuộc sống, đã cho đi thì cũng phải nhận lại. Cho đi những gì tốt đẹp để nhận lại những giá trị tinh thần vô hình mà có thể chúng ta chưa thể thấy ngay. Khi ta thực sự yêu thương và giúp đỡ người khác, ta không chỉ tạo ra niềm vui cho họ mà còn cho chính mình sự thanh thản, an lạc trong tâm hồn.
Ý nghĩa của việc sống vì người khác
Mối liên hệ giữa cho và nhận trong cuộc sống rất quan trọng, khi chúng ta nhìn sâu vào những tác động tích cực từ việc rèn luyện lối sống này. Những tấm gương như bác sĩ, thầy cô giáo, các tình nguyện viên... luôn tận tâm chăm sóc, dạy dỗ và hỗ trợ người khác mà không hề đòi hỏi một sự đền đáp xứng đáng nào. Những hành động cao đẹp của họ đã góp phần lớn vào việc xây dựng xã hội văn minh, tình người ấm áp.
Thế nhưng, không phải ai cũng nhận thức rõ về giá trị và ý nghĩa của việc cho đi. Vẫn còn nhiều người sống ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân, coi mọi thứ như điều hiển nhiên. Họ quên rằng trong cuộc sống, mỗi người đều có những khó khăn riêng, và chỉ khi chúng ta biết mở lòng, chia sẻ, thì cuộc sống mới thực sự tươi đẹp hơn.
Kết luận
Tóm lại, quan niệm “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” như một lời nhắc nhở sâu sắc về cách sống đáng trân trọng. Chính nhờ việc yêu thương, sẻ chia và cống hiến cho người khác, chúng ta không chỉ tạo ra những mảnh ghép đẹp cho cuộc sống của mình mà còn đóng góp vào việc xây dựng một xã hội hài hòa, đủ đầy tình yêu thương. Hãy sống vì những điều tốt đẹp, sống để cho đi và cùng nhau xây dựng một tương lai tươi sáng hơn. Điều này không chỉ làm cho cuộc sống của ta thêm phong phú mà còn giúp nhân loại trở nên gắn bó, đoàn kết hơn bao giờ hết.
Chúng ta hãy nhớ rằng, chỉ khi biết cho đi, chúng ta mới thực sự nhận lại được những giá trị đẹp đẽ trong cuộc sống.
Bàn về mối quan hệ giữa học vấn và đạo đức
Trong xã hội hiện đại, không ít người cho rằng “chỉ cần học giỏi, không cần rèn luyện đạo đức”. Đây là một quan điểm sai lầm và lệch lạc, bởi lẽ học vấn và đạo đức là hai yếu tố không thể tách rời, bổ trợ lẫn nhau trên con đường hoàn thiện nhân cách và đóng góp cho xã hội.
Trước hết, cần khẳng định rằng học vấn đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Học vấn giúp chúng ta mở mang kiến thức, nâng cao hiểu biết, tiếp cận với những tiến bộ khoa học kỹ thuật của nhân loại. Người có học vấn có khả năng tư duy, phân tích vấn đề, giải quyết tình huống một cách hiệu quả. Học vấn là chìa khóa mở cánh cửa tương lai, giúp mỗi cá nhân có cơ hội tìm kiếm một công việc tốt, ổn định cuộc sống và phát triển bản thân.
Tuy nhiên, học vấn không phải là tất cả. Nếu chỉ chú trọng vào việc học tập kiến thức mà bỏ qua việc rèn luyện đạo đức, con người sẽ trở nên lệch lạc, thậm chí gây nguy hại cho xã hội. Đạo đức là những chuẩn mực, giá trị tốt đẹp mà xã hội công nhận và hướng tới. Đạo đức giúp con người phân biệt đúng sai, thiện ác, biết yêu thương, chia sẻ, đồng cảm với người khác. Người có đạo đức là người sống trung thực, trách nhiệm, có lòng tự trọng và tôn trọng người khác.
Một người học giỏi nhưng thiếu đạo đức sẽ trở nên ích kỷ, kiêu ngạo, chỉ biết đến lợi ích cá nhân mà không quan tâm đến lợi ích cộng đồng. Họ có thể sử dụng kiến thức của mình để làm những việc sai trái, vi phạm pháp luật, gây tổn hại cho người khác và xã hội. Lịch sử đã chứng minh, không ít những kẻ có học vấn cao nhưng lại trở thành tội phạm nguy hiểm, gây ra những hậu quả khôn lường.
Ngược lại, một người có đạo đức tốt sẽ biết sử dụng kiến thức của mình để phục vụ cộng đồng, giúp đỡ người khác, xây dựng xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Họ sẽ trở thành những công dân có ích, đóng góp vào sự phát triển của đất nước.
Hơn nữa, học vấn và đạo đức có mối quan hệ biện chứng, tác động qua lại lẫn nhau. Đạo đức là nền tảng để học vấn phát triển đúng hướng. Người có đạo đức tốt sẽ có ý thức học tập nghiêm túc, say mê, không ngừng trau dồi kiến thức để trở thành người có ích cho xã hội. Học vấn giúp con người hiểu rõ hơn về các giá trị đạo đức, từ đó củng cố và nâng cao đạo đức của bản thân.
Tóm lại, học giỏi và rèn luyện đạo đức là hai nhiệm vụ quan trọng, không thể thiếu đối với mỗi người. Chúng ta cần phải nỗ lực học tập kiến thức, đồng thời rèn luyện đạo đức để trở thành những người vừa có tài, vừa có đức, góp phần xây dựng xã hội ngày càng văn minh, tốt đẹp. Đừng bao giờ quên lời dạy của Bác Hồ: “Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”.
Dưới Bóng Cờ
Bà Ba ngồi lọt thỏm giữa căn nhà cấp bốn cũ kỹ, ánh mắt mờ đục hướng về phía lá cờ đỏ sao vàng treo trước hiên. Gió chiều thổi lồng lộng, làm lá cờ phần phật bay, những nếp nhăn trên khuôn mặt bà càng hằn sâu.
"Cách mạng..." Bà lẩm bẩm, tiếng nói khàn đặc như tiếng lá khô xào xạc. Đã hơn nửa thế kỷ trôi qua, kể từ cái ngày bà cùng chồng, ông Sáu, gia nhập đội du kích. Tuổi mười tám, đôi mươi, hừng hực khí thế, chỉ một lòng đánh đuổi giặc ngoại xâm, giành lại độc lập tự do cho dân tộc. Ông Sáu gan dạ, mưu trí, bà Ba đảm đang, tháo vát, cả hai đều là những chiến sĩ kiên trung.
Nhưng chiến tranh tàn khốc đã cướp đi của bà tất cả. Ông Sáu hy sinh trong một trận càn quét ác liệt của địch. Tin dữ như sét đánh ngang tai, bà Ba tưởng chừng gục ngã. Nhưng nỗi đau mất mát không làm bà khuất phục. Bà nén nước mắt, tiếp tục chiến đấu, sống và chiến đấu cho đến ngày toàn thắng.
Sau giải phóng, bà trở về quê hương, dựng lại căn nhà trên mảnh đất cũ. Cuộc sống tuy còn nhiều khó khăn, vất vả, nhưng bà luôn tự hào về những gì mình đã cống hiến cho Tổ quốc. Bà luôn tin rằng, sự hy sinh của ông Sáu và đồng đội không hề vô nghĩa.
Nhưng rồi, thời gian trôi đi, xã hội đổi thay. Những giá trị xưa cũ dần bị phai nhạt. Nhiều người chỉ biết đến tiền bạc, vật chất, mà quên đi những hy sinh, mất mát của thế hệ đi trước. Bà Ba cảm thấy lạc lõng, cô đơn giữa cuộc sống hiện đại.
Một ngày nọ, có một nhóm người đến nhà bà, họ tự xưng là cán bộ dự án. Họ nói rằng, khu đất nhà bà nằm trong diện quy hoạch, cần phải giải tỏa để xây dựng khu đô thị mới. Họ hứa sẽ đền bù thỏa đáng, nhưng số tiền đó chẳng thấm vào đâu so với giá trị mảnh đất. Bà Ba không đồng ý, bà không muốn rời xa mảnh đất mà bà đã gắn bó cả cuộc đời.
Họ bắt đầu gây áp lực, đe dọa. Bà Ba kiên quyết đấu tranh, bà tìm đến các cơ quan chức năng để khiếu nại. Nhưng mọi nỗ lực của bà đều vô vọng. Bà cảm thấy bất lực, cô đơn giữa một xã hội mà đồng tiền có thể mua chuộc tất cả.
Trong đêm tối, bà Ba ngồi lặng lẽ dưới bóng cờ. Gió vẫn thổi mạnh, lá cờ vẫn phần phật bay. Nhưng trong lòng bà, ngọn lửa cách mạng dường như đã lụi tàn. Bà tự hỏi, liệu những gì bà đã chiến đấu, hy sinh có còn ý nghĩa gì không, khi mà những giá trị thiêng liêng nhất của cuộc cách mạng đang bị chà đạp, lợi dụng.
Sáng hôm sau, người ta thấy bà Ba đã ra đi thanh thản. Trên tay bà vẫn nắm chặt một góc lá cờ đỏ sao vàng, biểu tượng của một thời oanh liệt, hào hùng, và cũng là biểu tượng của những nỗi đau, mất mát, và sự thất vọng của một người lính già. Lá cờ vẫn bay, nhưng trong lòng những người chứng kiến, dường như có một điều gì đó đã vĩnh viễn mất đi.
Mùa xuân đến, cả đất trời như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Nàng xuân e ấp khoác lên mình chiếc áo xanh non tơ, tươi tắn như nụ cười của em bé. Ông mặt trời cười hiền hòa, chiếu những tia nắng ấm áp xuống trần gian. Những cơn gió xuân nhảy nhót, đuổi nhau trên những cành cây, khẽ lay động những chồi non đang vươn mình thức giấc. Hoa đào cười, hoa mai cười, trăm hoa đua nhau khoe sắc, rực rỡ như một bức tranh.Cả khu vườn như một bản hòa tấu rộn rã, cả không gian tràn ngập sức sống. Chim hót líu lo, líu lo trên cành, chào đón mùa xuân tươi đẹp.